Chương 46: Búp bê (15)
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Địch Thần bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía con gấu bông vẫn còn đang chơi với tụi nhỏ. Con gấu kia vẫn không hề di chuyển, chỉ đứng đó tiếp tục tập thể dục với các bé.
Đoạn video từ camera bỗng hiện lên trong đầu. Mấy đứa bé chạy đi theo cùng một hướng, lúc đó trọng điểm quan tâm chỉ đặt trên người tụi nhỏ, lại bỏ quên mất con gấu bông lông xù xù chợt loé lên trong đoạn video. Lúc Dao Dao mất tích, cũng chính là lúc đó.
"Gấu!" Địch Thần thông suốt đứng dậy.
"Sao thế?" Cao Vũ Sanh ngẩng đầu nhìn anh.
Địch Thần chỉ vào phương hướng mà tụi nhỏ chạy tới, chỗ đó có mấy gian vẫn chưa có người thuê, vị trí chỗ đó không tốt, đầu cùng chính là lối thoát hiểm. Từ góc ngoặt chỗ này, nhìn không thấy bóng dáng của lối thoát hiểm đâu. "Góc chết của camera, biến mất trong nháy mắt, bên kia là cầu thang thoát hiểm, trong camera lại không có xuất hiện bất kỳ người nào đi ra khỏi cầu thang thoát hiểm. Còn có thể giấu ở đâu, còn giấu ở đâu được nữa!"
Câu này nói không đầu không đuôi, nhưng Cao Vũ Sanh liền nghe hiểu trong nháy mắt, cũng nhìn về phía con gấu bông nhìn ngây thơ đáng yêu kia.
Địch Thần trực tiếp nhấc chân đi đến, kéo cái tay ngắn đang lắc lắc của con gấu: "Gỡ đầu của anh xuống cho tôi xem."
Gấu bông lễ phép xua xua tay, ý nói không tháo xuống được.
"Không thể tháo xuống được, nó là một khối luôn!" Bạn nhỏ bên cạnh chỉ vào cổ của gấu bông, ý nói đầu và cơ thể của gấu bông đã được may dính vào nhau.
"Vậy kéo khoá ra." Địch Thần nhất quyết không tha, giơ tay muốn cởi bộ đồ đó ra.
Gấu bông lập tức níu khoá sau mông mình, cơ thể loạng choạng vụng về chạy hai bước đi. Mấy bạn nhỏ cười ha ha, người lớn kế bên không nhìn được: "Anh cái người này sao như thế chứ, nhân viên người ta cực khổ chọc cho mấy bé vui, đừng quấy rối."
Đang nói, phát thanh của khu thương mại vang lên:
"Bạn nhỏ Trương Mộng Thi, mẹ con đang tìm con, nếu nghe được phát thanh thì lập tức đi đến phòng phát thanh."
Một người mẹ sốt ruột chạy đến, hỏi các bé đang có mặt ở khu trống này: "Mấy con có thấy một bé gái mặc váy vàng thắt tóc hai sừng không?"
"Con thấy." Một bé trai giơ tay, nhìn xung quanh, "Vừa nãy còn ở đây mà."
Con gấu bông từ từ xoay người, dường như là chuẩn bị đi nghỉ giữa ca làm, bị Địch Thần kéo lại, lộ ra cái khoá kéo phía sau, lộ ra nhân viên công tác mặc quần đùi bên trong.
"Ha ha ha, gấu lòi mông kìa." Tụi nhỏ chỉ vào con gấu mất mặt cười to.
Con gấu ý thức được khoá kéo của mình bị mở, lập tức lấy tay che mông, cơ thể nặng nề điên cuồng chạy về phía trước, bộ dáng vô cùng buồn cười, ngay cả người lớn bên cạnh cũng cười theo. Mà người mắt sáng, lúc gấu đang chạy thì liền nhìn thấy một chút màu sắc vàng óng bên trong.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vệ Sĩ Tạm Thời - Lục Dã Thiên Hạc [Bản Editor Đăng]
Genel Kurgu♥ Sau bao ngày suy nghĩ mình cũng quyết định sẽ đăng truyện lên Wattpad vì mình không muốn mở private wordpress nhà mình ♥ ⚠️ MÌNH SẼ XOÁ TRUYỆN NẾU NHƯ CÓ BẢN REPOST ⚠️ #nguyên sang #thuần ái #cận đại #hiện đại #truyền kỳ #niên hạ #nhân duyên tình...