Chương 11: Nhàn vương chọn phu

547 28 0
                                    


Ngự hoa viên hoàng cung lúc này đèn đuốc sáng trưng, quần thần đều vào chỗ ngồi của mình, im lặng như tờ. Cung yến lần này chỉ là vì chọn Vương Quân cho Nhàn vương, cũng không phải là cung yếu chính thức, theo lý thuyết không khí cần nhẹ nhàng buông lỏng, nhưng nhìn sắc mặt âm trầm của nữ hoàng, ai còn có thể nhẹ nhàng được đây.

Tuy nói người hợp ý nữ hoàng Hoàng Vũ Hiên là Vân Dật, nhưng cũng làm cho các vị đại thần đem nam hài cập kê trong nhà đều dẫn theo, dù sao việc này nàng cũng chỉ muốn tôn trọng ý tứ của Nhàn vương.

Nhưng nhìn xem những người trước mắt này đã làm chút ít chuyện tốt gì? Nguyên một đám vốn là nam tử như ngọc như hoa lại mạnh mẽ giả trang xấu đi, quá đáng nhất là Vân Vũ Dương, biết rất rõ Vân Dật hợp ý nàng, thế mà lại dám làm cho Vân Dật giả bộ cải trang thành bệnh xấu xí đến như vậy, đây là tội khi quân!

Hoàng Vũ Hiên cũng không nhận ra đây chỉ là trùng hợp, một cái là trùng hợp, mà cả mãn ngự hoa viên đều nói trùng hợp đó chính là cố ý, huống chi vừa nhìn bốn người con trai của Vân Vũ Dương kia, nàng liền hiểu được nàng ấy có chủ ý gì, rõ ràng chính là nghĩ đẩy một đứa con trai không được sủng ái ra hy sinh, để bảo toàn cho Vân Dật. 'Thật là đáng chết!'

Nữ hoàng bệ hạ khí đến sắc mặt đều biến thành màu đen.

Đang lúc thời điểm mọi người cảm thấy bội phần áp lực thì một cái bóng dáng màu trắng bước đi không dấu vết chậm chạp lắc lư tiến đến, đi đến vị trí gần nữ hoàng, không khách khí ngồi xuống, rót ly rượu uống một hơi cạn sạch, sau đó mới lười biếng mở miệng nói: "Nữ hoàng bệ hạ lại đang cùng ai giận dỗi đây?"

Người này tùy ý tiến vào yến hội, bên ngoài thủ vệ không nói không rằng, hơn nữa tới tham gia cung yến so với nữ hoàng còn tới trễ, nhìn thấy nữ hoàng không chỉ không hành lễ mà còn trêu ghẹo nữ hoàng. Ngoại trừ Nhàn vương, thì sẽ không ai có lá gan lớn như vậy.

Nếu nói hoàn toàn tức giận, hai từ 'giận dỗi' này dùng trên người nữ hoàng liền không thích hợp, đúng là nữ hoàng chỉ là hừ lạnh một tiếng, chẳng những không có nổi giận mà sắc mặt còn hòa hoãn ra một chút, có thể thấy được nữ hoàng đối với vị Nhàn vương này quá nhiều tin tưởng.

Phong Lăng Hề tùy ý lướt qua thịnh cảnh ngự hoa viên này có chút đau đầu, người này uy hiếp- áp bức- lợi dụng- dụ dỗ- vội vã làm cho cô trở lại kinh thành, quả nhiên không có ý tốt, nghĩ tới không khỏi quét mắt phượng đến chỗ nữ hoàng bệ hạ ngồi.

Nữ hoàng bệ hạ nhìn trời nhìn đất, mặt mũi tràn đầy vô tội. Vốn là nơm nớp lo sợ, rất sợ Nhàn vương vừa ý nam tử nào; lúc này lại thẳng mắt nhìn chằm chằm vị Nhàn vương này, kia khuôn mặt tinh xảo, mắt phượng câu nhân, sống mũi thẳng tắp, môi đỏ mọng tà mị giơ lên, khí chất lười biếng, không chỗ nào không lộ ra hơi thở hấp dẫn, làm cho lòng người không bị khống chế nhảy lên.

Một chút cũng không thể so với bốn nữ tử mà phần đông nam tử tâm tâm niệm niệm, thậm chí có thể nói hơn chứ không kém.

Lúc này, nữ hoàng bệ hạ ngồi phía trên mở miệng nói: "Lăng này, ngươi xem thích ai, tùy tiện chọn đi!" Thái độ hào phóng kia như bộ dáng nhà giàu mới nổi vung tiền như rác, ngay cả cần phải có tài nghệ biểu diễn đều giảm đi.

Tà Mị Thê ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ