Chương 108:

4.8K 297 17
                                    

Ban đầu Trương Trăn Mộng muốn đem những tấm ảnh chụp này cho Giang thái thái, để nàng hiểu rõ quan hệ của Giang Hằng Thù cùng Phó Chân ở bên ngoài đã không kiêng nể thành bộ dạng gì.

Giang thái thái là một nữ nhân bình thường, là một cô vợ bình thường, khi nhìn thấy chồng mình lén cùng nam nhân khác khanh khanh ta ta không kiêng nể gì, nhất định sẽ tức giận, coi như bởi vì một số nguyên nhân nào đó khiến nàng không thể kể chuyện này trước mặt người khác, hơn nữa cũng không muốn làm ồn ào trước mặt Giang Hằng Thù, nhưng như vậy cũng có thể khiến cho Giang Hằng Thù cùng Phó Chân ở bên ngoài sẽ cố kỵ một chút.

Nhưng mà nàng không nghĩ tới, Giang thái thái trong truyền thuyết căn bản là không hiểu rõ ý tứ của nàng khi gửi những bức ảnh này.

"Tấm ảnh này chụp không tốt, nếu thay đổi góc chụp một chút liền hoàn mỹ." Phó Chân lắc lắc đầu, đem tấm ảnh trong tay loại bỏ, sau đó từ bên trong những tấm ảnh còn lại lấy ra mấy tấm có góc chụp không tệ, tính toán làm một quyển album.

Khóe miệng Giang Hằng Thù gợi lên một tia cười nhạt, ôn hòa mà nhìn Phó Chân đang chọn ảnh, Phó Chân không để bụng những tấm ảnh này là từ nơi nào tới, nhưng anh cho rằng vẫn cần phải tra xét một chút ảnh này là do ai gửi, và vì cái gì lại gửi tới?

Những suất diễn còn lại của 《 chạy trốn 》 đều yêu cầu chụp vào ban đêm, thời điểm buổi sáng Phó Chân ở nhà chơi cùng Ca Cao, đi công ty tìm Giang Hằng Thù, hoặc là cùng La Bình Bình lão sư đem tuyến tình cảm trong kịch bản sửa lại, sau đó ngủ một buổi trưa, tới gần chạng vạng lại đi đoàn phim, bắt đầu quay chụp.

Sau khi Giang Hằng Thù kết thúc công việc liền đi phim trường bồi Phó Chân, cơ hồ mỗi buổi tối đều phải quay đến rạng sáng.

Tằng Tinh Khả muốn dùng thực lực của mình làm Phó Chân đem suất diễn cắt bỏ lúc trước thêm trở lại, cho nên trong khoảng thời gian này ở đoàn phim nỗ lực học tập đến gấp bội.

Trong ống kính, Tằng Tinh Khả đứng ở trước cửa thang máy, hắn tính toán xem mình sẽ mất bao lâu để rời khỏi chỗ này, lúc này chỉ nghe tích một tiếng, thang máy dừng lại, cửa thang máy mở ra hai bên.

Tằng Tinh Khả ngẩng đầu, một bé gái mặc váy màu đen đứng trong thang máy, bé nhìn chằm chằm vào hắn, mà bé gái này thế nhưng lớn lên giống y hệt con gái đã mất của hắn, Tằng Tinh Khả vẫn luôn thong dong bình tĩnh, tại giờ khắc này biểu tình của hắn hiện lên sự sụp đổ.

Bé gái đứng ở trong thang máy tối tăm, nghiêng đầu, sắc mặt bé tái nhợt, phát ra thanh âm tinh tế: "Ba, ba cùng con ra ngoài đi chơi đi?"

Môi Tằng Tinh Khả không ngừng run rẩy, hắn ngồi xổm xuống nhìn bé gái, không phải bởi vì sợ hãi, mà bởi vì hắn rất yêu con gái của mình, hắn hướng bé gái nói: "Bảo bối, ba...... Ba rất nhớ con."

Bé gái giống như không nghe được Tằng Tinh Khả nói gì, nàng như cũ nhìn chằm chằm vào Tằng Tinh Khả, biểu tình thoạt nhìn có chút quỷ dị, nàng hướng Tằng Tinh Khả nói: "Ba, con không thích cái váy này."

Tằng Tinh Khả thống khổ mà nhắm mắt lại, cái váy trên người bé gái là mặc lúc bé mất, hắn cùng vợ giúp bé thay, hắn từng tận mắt nhìn thấy thi thể con gái mình bị đẩy mạnh vào lò hỏa thiêu, cuối cùng trở thành một đóng tro cốt, hiện tại con gái lại đứng trước mặt mình, đây là chuyện mà nằm mơ hắn cũng muốn thấy. Nhưng trong lòng hắn lại hiểu rõ, con gái hắn sẽ không bao giờ quay lại, trước mắt hết thảy đều là giả dối.

Một giấc ngủ dậy ta mang thai - Lâu Bất NguyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ