Chương 6: Bỏ ra bạc

548 79 0
                                    

"Sửa chữa không nhìn ra vết tích, tốn bao nhiêu tiền?"

Thanh Hà tín nhiệm nhìn về phía Lưu thúc.

Lưu thúc nhíu mày lại, thở dài:

"Cái này thật không rẻ. Tiểu Thanh à, nếu muốn không nhìn ra vết tích không thể chỉ phủ một lớp sơn là được. Phải có sơn màu, đánh bóng. Công việc này là nghề của ta, có thể không lấy tiền công của ngươi. Chỉ là nước sơn màu mỗi tháng phát xuống có hạn ngạch. Ta phải mua một thùng nước sơn ngoài ngạch mới có thể sửa chữa được ngựa gỗ này. Ngươi cũng biết, ta làm công việc này thường ngày không có cơ hội gặp được mặt chủ nhân, chỉ dựa vào hai lượng bạc lương hàng tháng sống qua ngày. Ta không có cách nào gánh nổi chi phí mua thùng nước sơn màu."

Tiết Dao tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Lần này sợ là phải cạn máu!

Thanh Hà sắc mặt cũng thay đổi, nhìn ra Lưu thúc lòng ham muốn không nhỏ, liền không quá khách khí hỏi:

"Phải bao nhiêu tiền, ngài cho cái giá cụ thể đi. Ta không nói hai lời, nếu ta không trả nổi, cũng chỉ có thể đem ngựa gỗ xuất cung tìm người hỗ trợ."

Thanh Hà trong lòng cũng nắm chắc, nói lời này chính muốn uy hiếp Lưu thúc:

Chớ chào giá quá cao so với thợ  mộc ngoài cung, bằng không là trở mặt!

Nhưng dù sao Thanh Hà cũng là trẻ con, sau bằng Lưu thúc người lớn. Nếu đem ngựa gỗ lớn như vậy xuất cung cũng phải lót tay qua cửa mấy lượng bạc. Đại nội tầng tầng cửa ải, thậm chí khả năng đi không thông. HunhHn786 Dùng rổ trúc để lấy nước là công dã tràng (vô ích).

Cho nên Thanh Hà nói như vậy, căn bản không uy hiếp được Lưu thúc.

Lưu thúc tính toán một chút, đem ngựa gỗ xuất cung phải trải qua vài cửa, đại khái tốn bao nhiêu bạc. Hắn cũng không có giở công phu sư tử ngoạm, chỉ cần sáu phần mười, giơ ngón tay, nói:

"Muốn số này."

Tiết Dao cảnh giác nhìn số ngón tay, trong lòng vừa phiền muộn vừa thở phào nhẹ nhõm.

Phiền muộn chính là giá cao hơn so với ngoài cung ít nhất bốn lần. Thở phào nhẹ nhõm chính là bốn lượng bạc hắn trả nổi, một người một nửa, cũng là hai lượng bạc.

Sự tình đến như vậy, đập ngựa gỗ là nguyên chủ Tiết Dao bị nóng đầu làm. Theo lý thuyết, hắn phải bỏ ra bạc trả toàn bộ phí sửa chửa. Mà tiền sửa chữa giá thị trường là một lượng bạc, hiện tại hắn phải bỏ ra hai lượng bạc cũng không tính quá thiệt hại.

Tiết Dao vội vàng tự an ủi mình, không nghĩ tới Thanh Hà lại nổi dóa, ôm lấy ngựa gỗ muốn đi.

"Dao Nhi, đi, chúng ta đi ra ngoài cung tìm người hỗ trợ. Bốn lượng bạc, bán ta cũng không đủ! Không làm nên chuyện, cũng là bị đuổi ra khỏi thượng thư phòng!"

Thanh Hà sắc mặt oán giận nhìn thái giám chung quanh, nói:

"Hôm nay trước hết cùng chư vị nói lời tạm biệt. Ngày sau còn dài, nếu Triệu Thanh Hà tương lai có số mệnh ghi tên bảng vàng, lại vào triều làm quan, thời điểm đó sẽ không quên được Lưu thúc 'chăm sóc'!"

Nam Hậu Pháo Hôi Của Bạo Quân -HutinohaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ