Nếu không phải tại đạo diễn Liễu và Tiểu Dương không thể biết chuyện mình đã gặp phải thì Tiêu Chiến sẽ nghi họ đang hợp tác bẫy mình ấy chứ.Cô Hồ Bảy Chín? Ở nhà người ta thì là lão thái gia, ở nhà cô thì xếp tận thứ bảy mươi chín, số hồ ly của Hồ gia hưng thịnh đến mức này hả? Mà quan trọng nhất là cái cô Hồ Bảy Chín này có quan hệ gì với chị Hồ anh quen không?
Nếu có quan hệ, vả lại quan hệ còn không hề kém thì Tiêu Chiến nghĩ anh có thể nói đôi lời.
Chưa kể, nhờ sự phổ cập của Liễu Thuần Dương mà Tiêu Chiến hiểu chun chút đến chuyện trước đó chị Hồ từng bảo muốn vào nhà anh ở, có khi là dùng cái hình thức này để anh cung phụng chị, làm sai vặt cho chị!
Song, bởi vì hình tượng bây giờ của anh là chính khí và nghiêm túc, thành thử anh vẫn tiếp tục giả vờ làm người câm, im ỉm xem diễn biến.
Liễu Thuần Dương nào biết Tiêu Chiến còn biết cả cô chị cả, dù ông có hiểu biết về Tứ Đại Môn thì nhất thời cũng thấy khó xử.
Hơn nữa, quan hệ giữa Hồ Môn với Bích Hà Nguyên Quân khăng khít hơn ba Môn kia. Nghe đồn khi Hồ tộc trong thiên hạ tu hành sẽ phải đến chỗ Thái Sơn nương nương để khảo hạch, chẳng biết có phải vì lí do này mà họ mới đứng đầu trong Tứ Đại Môn hay không.
Bảng xếp hạng của tiên gia cũng chia theo thứ tự, nếu sắp xếp dựa theo dòng dõi thì dĩ nhiên Hồ Môn sẽ đứng đầu, thứ hai là Hoàng Môn. Hồ Hoàng trong thiên hạ không tách nhau, con đường tu luyện của hai nhà này khá tốt. Thứ ba là Bạch Môn, hạng bét là Liễu Môn.
Nếu xếp dựa theo bản lĩnh thì sao? Nếu Tứ Đại Môn đều thần phục dưới tay Bích Hà Nguyên Môn thì bậc cao nhất đương nhiên là Môn có thể tu hành trên Đỉnh Vàng núi Diệu Cảm rồi. Bậc thứ hai là Môn làm hầu tại năm miếu Bích Hà thuộc năm Đỉnh. Bậc thứ ba là Môn sở hữu các miếu thờ có hương đàn Tứ Đại Môn. Bậc thứ tư là Môn có đám đệ tử làm hương sai tự xây đàn khẩu*. Bậc chót nhất là gia tiên được cung phụng trong gia đình.
(*Đàn khẩu tức là những căn phòng được lập ra để thờ cúng, tế bái.)
Cô Hồ Bảy Chín mà Tiểu Dương nhắc đến, dù là dựa theo dòng dõi hay bản lĩnh thì có vẻ đều thuộc hàng đầu, nghe hơi bị khó giải quyết đây.
Song, để quay phim mà Liễu Thuần Dương bất chấp khó khăn luôn, chứ không thời gian và chi phí bị tổn thất của ông phải làm sao. Ông oan uổng quá, nhất định phải quay xong phim đã, "Cậu... Cậu đợi nhé, tôi đi tìm người hỏi thăm xem."
Trần Tinh Dương nói nhỏ: "Cháu không hiểu mấy vụ này lắm, nhưng Bích Hà Nguyên Quân là con gái của Đông Nhạc Đại Đế kia mà, tại sao mình không đến miếu Đông Nhạc mời đạo sĩ, kiểu gì cũng đánh gục được cô Hồ Bảy Chín kia... Hầy, cái tên này dài quá đi mất!"
Liễu Thuần Dương: "......"
Bắc Kinh nhiều chùa miếu, người ta hay nói gõ chuông ở chùa Giác Tuệ, vay đĩnh vàng ở miếu Thần Tài, xem hỏa phán ở miếu Thành Hoàng, bước đậu vàng ở miếu Đông Nhạc, cho nên miếu Đông Nhạc cũng có chút tiếng tăm.
Ngặt nỗi rất nhiều chuyện không thể nhìn là xong, không phải pháp sư nào cũng linh nghiệm, họ tiếp đãi chúng tín đồ với sự thiên vị khác nhau — Chưa kể do có quá nhiều cao nhân tại Bắc Kinh nên họ còn ước gì có thể rạch ròi một hai chuyện làm việc với nhau ấy chứ.