''Động lòng?'' Junghwa thì thầm mấy chữ này, rồi chợt hồi tưởng lại thời gian trước đó ở đại học.
Khi đó, cô cố gắng đi làm kiếm tiền. Học phí và phí sinh hoạt của mình cùng với tiền mỗi tháng gửi cho cô nhi viện, những thứ này đủ làm cho cô vô cùng bận rộn, không có thời gian dư thừa để nói chuyện yêu đương.
Hơn nữa, lúc đấy cô đơn thuần thích anh Minho...........
Nghĩ đến anh Minho.......... Cũng không biết anh ấy và Jae-hyeon cùng đi nước Pháp.... bây giờ thế nào........
Thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi. Chắc là đang rất hạnh phúc đi, cho nên mới không nhớ đến mình. Như vậy cũng tốt! Như vậy thì thật sự là không còn gì tốt hơn rồi!
Lấy lại tinh thần, cô nhìn Min Young trước mắt.
Giữa bọn họ, nếu quả thật nói đến hai chữ ''Động lòng"", cũng không phải là không thể. Bởi vì đối mặt với người ưu tú như vậy, làm sao có thể không động lòng đây?
Trừ phi mình vô cảm! Cả trường đại học, có biết bao nhiêu người si mê chị cơ mà!
Nhưng mà hiện tại, cô đã có người mình thích! Mặc dù cái người đó có chút đáng ghét, tính có chút trẻ con, thường xuyên phát bệnh thần kinh, thậm chí làm cho mình có cảm giác không an toàn!
Nhưng mà, như thế cũng có sao đâu? Bởi cô vì thích mà.....
Nghĩ tới đây, nâng lên khuôn mặt tươi cười, Junghwa thành thực thẳng thắn nói.
''Chị Min Young, thật sự em đã từng động lòng với chị. Nhưng mà, đó đã là chuyện thật lâu trước kia rồi!''
Min Young nghe được nửa câu đầu, trong nội tâm mừng thầm. Lại tiếp tục nghe xong nửa câu cuối, vội vàng cúi đầu hạ nụ cười xuống.
''Junghwa! Em lại lần nữa đả kích lòng tự ái của chị rồi!''
''Chị Min Young! Không nên nói đùa!'' Junghwa nghịch ngợm nháy nháy mắt.
''Chị ưu tú như vậy, những người theo đuổi chị khẳng định là rất nhiều đi! Còn sợ không tìm được một người sao?''
Min Young nghe Junghwa nói như vậy, cố nén phần rung động kia.
"Junghwa, trong lòng em đã có người mình thích sao?''
''...........'' Junghwa sửng sốt một chút, nụ cười nơi khóe miệng càng sâu, giống như ánh mặt trời xinh đẹp.
''Vâng! Đã có người mình thích!''
Mặc dù người này, mình cũng không rõ ràng lắm có thể cùng chị đi tới cuối cùng hay không. Nhưng mà, đúng là cô thích chị! Không có biện pháp nào đem chị đang ở trong lòng mà xóa đi.
Trong lòng Min Young khó tránh khỏi có chút cô đơn, nhưng cũng là chân thành nói.
''Chúc em hạnh phúc!''
"Cám ơn chị!'' Junghwa cảm kích cười nói.
Thực sự là vô cùng cảm kích, đều cho cô gặp được người thiện lương như vậy. Trời xanh khiến cho một người mất đi một thứ gì đó, đồng thời cũng sẽ ban cho người đó một ân huệ khác.