Chương 42

730 93 3
                                    

Trong phòng ăn còn lại Hani và Kim Yujin. Hani ngẩn người đứng im tại chỗ, nhìn hai người bọn họ rời đi, đôi môi mỏng khẽ nhếch. Tâm ý ẩn sâu trong đôi mắt đen khiến cho người khác không biết cô đang suy nghĩ điều gì.

"Hani." Kim Yujin chạy đến bên cạnh, cẩn thận chậm rãi ôm lấy cánh tay Hani. Vừa rồi người phụ kia dám ra tay đánh Hani? Chẳng lẽ cô ta không biết Hani là ai sao?

Hani lạnh lùng cúi đầu, liếc mắt nhìn người bên cạnh, hất nhẹ đôi tay đang ôm mình ra ngoài, Hani lạnh nhạt nói.

"Hôm nay tôi không đưa em về được. Chiếc đòng hồ kim cương em nhìn trúng lấy danh nghĩa của tôi mà tự đi mua." Nói xong, rời khỏi phòng ăn, để lại Kim Yujin. Kim Yujin nhìn theo bóng dáng đang đi xuống, đứng tại chỗ dậm chân.

"Hani..."

Không lẽ lại đúng như mọi người đồn đại, chị ta đối với phụ nữ rất dịu dàng nhưng cũng rất lạnh lùng không lưu luyến. Vậy vì sao chị đối với cô gái vừa rồi tức giận.

Minho dẫn Junghwa ra khỏi nhà hàng. Đưa tay mở cửa xe, để Junghwa ngồi ở vị trí phó lái. Từ lúc ra khỏi nhà hàng hắn tuyệt nhiên không nói lời nào, lặng lẽ khởi động xe, hướng phía xa lộ thẳng tiến.

Junghwa cúi gằm mặt xuống, tâm tình vẫn chưa bình phục. Mọi chuyện vừa rồi cô vẫn chưa kịp tiếp nhận. Thậm chí cô cũng không nghĩ sẽ xảy ra xung đột trong tình huống đó. Nhìn chằm chằm vào bàn tay mình nó có vẻ ửng hồng. Nhớ tới cái tát vừa rồi cô có chút sợ hãi. Junghwa cô đây cũng có lúc động thủ đánh người. Sống hai mươi mấy năm mới biết thế nào là phản kháng. Hơn nữa đối tượng mà cô phản kháng lại là tổng giám đốc tập đoàn Ahn thị. Cái người biến thái đó nhất định sẽ không tha cho cô.

"Junghwa." Giọng nói của Minho bên cạnh bay đến. Junghwa như cũ cúi đầu. Tự nhiên dưới tình huống đó cho anh biết tất cả, làm sao đối mặt với anh được đây?

Minho có chút sửng sốt nhẹ giọng hỏi.

"Lời nói vừa rồi, em định đoạt sao đây?"

Hả? định đoạt cái gì? Anh Minho nói cái gì vậy?

"..."Junghwa mơ hồ ngẩng đầu, nhìn anh bên cạnh. Ngồi cạnh anh thế này cô dễ dàng nhìn thấy vẻ đẹp nam tính của anh, gò má trơn láng, sống mũi thẳng tắp còn có đôi mắt đen thâm tình lúc này không có nhìn chính cô mà nhìn chằm chặp về phía trước. Có lẽ là anh đeo kính phản quang thế nên ánh mắt mới hiện lên ngũ quang thập sắc

"Junghwa! Lời nói vừa rồi em tính sao." Minho quay đầu liếc nhìn cô một cái.

Junghwa bĩu môi không hiểu hỏi.

"Anh Minho, anh đang cùng em chơi đoán chữ sao? Cái gì mà định đoạt với tính toán, anh muốn nói câu nào?"

"Được rồi." Minho có chút xấu hổ, ngập ngừng nói.

"Cái đó....Em làm bạn gái anh nha?"

"...." Hai bên mặt đỏ lên, ngay cả tai cũng đều đỏ. Minho đưa tay nắm lấy bàn tay cô. Nhiệt độ bàn tay anh cứ thế từ tay truyền đến trong lòng

"Junghwa! Em nguyện ý làm bạn gái anh không?" Lại Một lần nữa Minho thận trọng hỏi.

Junghwa ngơ ngác nhìn anh, miệng há to, mọi thứ như một giấc mộng. Bằng không tại sao chuyện tốt thế này lại xảy ra chứ. Sau khi biết chân tướng mọi việc, anh Minho vẫn hỏi cô có nguyện ý làm bạn gái anh hay không.

Chọc Tới Bá Đạo Tổng Tài (HaJung)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ