Hôm sau giờ mão, bão tuyết vẫn như cũ mà rơi, chậu than trong quân trướng đều lạnh. Các tướng tập hợp bên trong, vây quanh bản đồ trên bàn, trong ánh đèn chờ Tiêu Trì Dã nói.
Trận ở hố Trà Thạch này đánh không tính là vất vả, nhưng lại tương đối nguy hiểm. Tiêu Trì Dã chiếm ưu thế của bạo tuyết, ở trên mặt băng đem A Xích quấn một vòng phía đông nam, dẫn đến hố Trà Thạch thiên thì sắp xếp của Biên Sa tương đối yếu kém. Viện binh của A Xích đến nhanh như vậy, là vì có trạm dịch ở trong Đoan Châu, nhưng hắn đem trọng tâm chuyển đến phía đông nam, lại đối với Ly Bắc thiết kỵ của Tiêu Trì Dã bó tay không có biện pháp nào, mới cho Đạm Đài Hổ cơ hội thời khắc nhìn chăm chăm vào hướng đi của Đoan Châu để lệch tuyến trợ giúp.
Tối hôm qua Tiêu Trì Dã đã cởi áo giáp, đợi quân y lui ra sau, thoáng hoạt động bả vay tay, nhìn mọi người xung quanh, nói: " Lần này chúng ta đến không phải là phân thắng bại với cúng, mà đến để giành Đoan Châu với chúng. Hiện giờ A Xích đã chết, trọng binh còn đang đóng ở phía đông nam, binh mã bên trong thành Đoan Châu không đủ một vạn, là cơ hội tốt."
Phí Thịnh đem thuốc đến cho Thẩm Trạch Xuyên, lén nhìn vài lần, thấy Phủ Quân hôm nay tinh thần tốt.
"Hôm qua kỵ binh bỏ chạy không ít," Duẫn Xương chỉ ngón tay vào chỗ phía đông nam Đoan Châu, "Trọng binh ở đây thu được tin tức sẽ nghi ngờ chúng ta muốn đánh Đoan Châu, chắc chắn sẽ chặn đường trước tiên."
Duẫn Xương khi nghị quân không sợ bất cứ ai, râu ria lộn xộn tùy ý là vuốt sang một chỗ, chỉ là không dám uống rượu trước mặt Thẩm Trạch Xuyên và Tiêu Trì Dã, chỉ có thể dựa vào trà đặc cho đỡ thèm.
Tiêu Trì Dã không có lập tưc đáp lời, dành cơ hội cho Đạm Đài Hổ.
Đạm Đài Hổ hai năm nay cũng dần có chút quan điểm của mình, suy xét ý tứ của Nhị gia, giơ tay chỉ vào vị trí của Đoan Châu, nói: " Chúng ta hiện tại ở hố Trà Thạch thiên, có chút khoảng cách với Đoan Châu, nếu trọng binh phía đông bắc đến đây chặn chúng ta, thì binh trong thành Đoan Châu sẽ không có thay đổi." Hắn hơi lộ vẻ thấp thỏm mà nhìn mắt Tiêu Trì Dã, thấy sắc mặt Tiêu Trì Dã tự nhiên, tiếp tục nói, " Đến lúc đó bảo quân của Ô Tử Dư ở Lạc Sơn vòng đến của tây Đoan Châu, có thể trực tiếp tập kích."
Tiêu Trì Dã gật gật, ý bảo Đạm Đài Hổ nói vậy không sai.
Cốt Tân vẻ mặt hơi trầm xuống, hắn nhìn về phía sông Trà Thạch, nói: " Chúng ta làm mồi dụ có thể đem binh lực dẫn đến hố Trà Thạch thiên, nhưng chủ tử, sau lưng chúng ta là sông Trà Thạch, một khi A Mộc nhân cơ hội này phái binh tập kích, hoặc điều Cáp Sâm lại đây, hai mặt của chúng ta sẽ là địch. Đến lúc đó Ô Tử Dư vòng đến phía tây Đoan Châu, chúng ta ngay cả viện binh cũng không có."
"Ngươi nói như vậy có thể làm tổn thương sự tin tưởng của giao chiến địa," Tiêu Trì Dã trong lúc nói chuyện còn nhìn chăm chăm Thẩm Trạch Xuyên uống thuốc, cuối cùng tiếp tục nói, " Sa Tam doanh không phải là viện binh sao?"
Cốt Tân tạm dừng một lát, lắc đầu nói: " Ta không tin Quách Vi Lễ."
Tiêu Trì Dã không tiếp tục nói đến việc này nữa, hắn giơ tay, vỗ nhè nhẹ vào lưng của Cốt Tân, nói: "Đại ca ở đại cảnh thấy rõ thế cục, Đoan Châu tình thế bắt buộc, giao chiến địa có Lục Quảng Bạch và sư phụ, tam đại chiến doanh tất nhiên sẽ toàn lực ngăn chặn Cáp Sâm. Về phần A Mộc...." Tiêu Trì Dã hơi phơi bày, " Hiện tại quân có thể điều đi chính là bộ Thanh Thử."
BẠN ĐANG ĐỌC
Thương tiến tửu - Quyển hạ - Say điên đảo trong tiếng cuồng ca
RandomThương tiến tửu - Quyển hạ - Say điên đảo trong tiếng cuồng ca Tác giả: Đường Tửu Khanh "Vận mệnh muốn ta cả đời phải thủ ở đây, nhưng đó không phải con đường do ta lựa chọn. Tay chân ta ngập trong cát vàng, ta không muốn đầu hàng trước số phận bởi...