Chương 107 : Gian nan
Tiêu Đạc ngồi ở phía sau bàn đọc sách, hai tay khoanh ở trước ngực, nghe ba người tâm phúc trước mặt tranh cãi đến tối mày tối mặt.
Đối phương yêu cầu bạc không thành vấn đề, một vạn lượng bạc trắng đối với mười bảy vị nhà buôn giàu có này mà nói căn bản như là rút một cọng lông, gia quyến của bọn họ chắc chắn sẽ không keo kiệt tiền bạc. Khó khăn là phải cứu người như thế nào, còn phải đảm bảo an toàn của Tiêu Đạc.
Tòa miếu thổ địa ở bên trên núi Thu kia đã hoang phế rất nhiều năm, bình thường hiếm người đến. Bốn phía lại không có vật che chắn, chỉ có cỏ khô sinh trưởng tốt, mặc dù có thể dùng để mai phục nhưng lỡ như đối phương đứng ở chỗ cao, vậy thì sẽ nhìn một cái không sót gì. Những chỗ có thể mai phục khác đều cách miếu thổ địa quá xa, hành động không tiện.
Mục đích của đối phương đã rất rõ ràng, muốn đối phó Tiêu Đạc. Mặc dù những phú thương trên danh sách kia có vô số liên quan đến đại thần trong triều, nếu xảy ra chuyện ở Thiền Châu thì Tiêu Đạc khó thoát tội, thậm chí sẽ ảnh hưởng tương lai hắn đăng vị. Nhưng những thứ này đều không có cách nào so sánh với an nguy của Tiêu Đạc.Bọn Lý Diên Tư tuyệt đối sẽ không để Tiêu Đạc đi gặp một mình, cho nên vẫn đang tranh luận rốt cuộc phải phục binh chỗ nào, như thế nào mới có thể tìm ra chỗ ẩn thân của bọn trộm cướp, làm sao có thể cứu ra những cái kia thương nhân ở mức độ lớn nhất. Trong đó có một vị là huynh đệ ruột của Thục phi nương nương, mà bản thân Thục phi đang ở trong phủ, bọn họ không dám thất lễ.
"Điện hạ, ngài đang suy nghĩ gì?" Lý Diên Tư quay đầu lại hỏi.
Tiêu Đạc nhìn chăm chú bản đồ địa hình núi Thu mở trên bàn, hắn đưa tay chỉ đỉnh núi nói ra: "Các ngươi nhìn, toàn bộ địa khu bình nguyên thành Thiền Châu gặp nước lại không có núi dựa. Núi Thu cũng không cao, trong núi cũng không có chỗ có thể ẩn thân. Hơn nữa bọn họ đề ra thời gian khoảng năm ngày muốn chúng ta gom góp ngân lượng, dùng năm ngày này đủ để lật tung cả ngọn núi, cho nên những thương nhân bị bắt cóc kia cũng không ở trên núi."Lý Diên Tư nhìn một chút, gật đầu nói: "Thần cũng nghĩ như vậy. Nhưng Thiền Châu lớn như vậy, so với núi Thu có thể nói là biển khơi, tìm mấy người như vậy tựa như mò kim đáy biển. Cho dù chúng ta biết người không ở trên núi Thu thì cũng không tra ra bọn họ đến cùng ở nơi nào."
Tiêu Đạc nhấc bút lên, khoanh tròn tất cả các địa điểm trộm cướp bắt cóc người ở trên địa đồ, sau đó nói ra: "Bọn họ muốn giấu rất nhiều người này, đồ ăn thức uống mỗi ngày chính là động tĩnh không nhỏ. Văn Bác, ngươi lập tức phái người âm thầm điều tra thôn trấn lớn nhỏ lân cận Thiền Châu xem có thể phát hiện dị thường hay không."
Điều mà Lý Diên Tư tán thưởng Tiêu Đạc nhất chính là bất kể hoàn cảnh tồi tệ cỡ nào, thế cục bất lợi với phe mình cỡ nào, Tiêu Đạc luôn luôn có thể bình tĩnh không hoảng loạn, trầm ổn như cũ, cũng giữ vững ý nghĩ rõ ràng. Sự nhạy bén nhiều năm lăn lộn trên chiến trường rèn luyện ra được là người bên ngoài không cách nào với tới. Hắn lập tức ra ngoài làm.Tiêu Đạc lại kêu Ngụy Tự tới: "Ngươi dẫn người cải trang thành thợ săn hoặc là tiều phu đến núi Thu tìm một chút hư thực, nhớ kỹ chọn mấy người đắc lực, tuyệt đối không nên đánh cỏ động rắn. Cho dù phát hiện tình huống như thế nào cũng án binh bất động trước, dẫn người trở về bẩm báo."
BẠN ĐANG ĐỌC
Châu Liên Bích Hợp~Bạc Yên~
RomansaVi Nhiễm xuyên qua tới gia tộc Cửu Lê cổ đại thần bí, không những thế bản thân nàng còn có khả năng kỳ lạ là: có thể nhìn thấy tương lai. Trong thời buổi loạn lạc, liệt quốc xưng bá. Đông Hán dùng binh quyền mạnh mẽ uy hϊếp khiến cho Cửu Lê đồng ý k...