Bột mì vậy mà cũng tăng?! Còn tăng gấp đôi!
Nhạc ca nhi và Gia Bảo nghe xong, cả hai đều nhìn Dư Thanh Trạch.
Chuyện này quá nghiêm trọng, bọn họ không biết nên giải quyết như thế nào.
Bên tửu lâu, thiếu hai món hải sản cũng không ảnh hưởng gì nhiều, có thể thay thế bằng món khác. Có điều, bên tiệm ăn vặt rất cần bột mì, nếu bột mì tăng gấp đôi, chi phí mà bọn họ bỏ ra sẽ rất nhiều, mà còn bị lỗ nặng.
Dư Thanh Trạch nhíu mày hỏi Sướng ca nhi: “Trong tiệm còn bao nhiêu bột mì? Còn dùng được bao lâu?”
Sướng ca nhi suy nghĩ, đáp: “Có thể cầm cự được ba ngày.”
“Ba ngày…” Dư Thanh Trạch đi tới đi lui trong phòng, nhanh chóng tìm cách giải quyết.
Lão bản của cửa hàng bột mì đã hợp tác với hắn nhiều năm, sẽ không vô cớ tăng gấp đôi, chắc chắn cũng giống như nhóm lão bản của cửa hàng hải sản, bị người nào đó uy hiếp. Cũng may bọn họ đã nhắc nhở hắn, mà không phải chờ đưa hàng tới rồi mới nói. Nếu như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ rơi vào tình thế rất khó giải quyết.
Sướng ca nhi vô cùng sốt ruột, thấy Nhạc ca nhi và Gia Bảo đều không lên tiếng, y nghi hoặc hỏi: “Sao các ngươi chẳng giật mình một chút nào vậy?”
Nhạc ca nhi thở dài.
Gia Bảo nói với Sướng ca nhi: “Thường Sướng ca ca, ở bên này cũng vừa nhận được tin hải sản tăng giá. Không chỉ vậy, toàn bộ cửa hàng hải sản đều đồng loạt tăng giá, hải sản bán cho chúng ta tăng gấp đôi, còn bán cho người khác thì giá vẫn bình thường.”
“Hải sản tăng gấp đôi? Tất cả các cửa hàng đều như vậy?” Sướng ca nhi trừng lớn mắt, không thể tin.
Hải sản được cung ứng cho thành Đồng Sơn, giá cả bình thường đã đắt, bây giờ còn tăng gấp đôi. Hơn nữa, chỉ nhắm vào bọn họ, rõ ràng là có người cố ý làm chuyện này.
Gia Bảo gật đầu, thật sự rất tức giận: “Trong thành chỉ có vài chỗ bán hải sản, vậy mà chẳng mua ở đâu được.”
“Tổ sư nó! Rốt cuộc là ai đang nhắm vào chúng ta?!” Sướng ca nhi điên tiết, trực tiếp mắng người.
Nhạc ca nhi lắc đầu, bây giờ còn chưa biết. Y không nói ra suy đoán của mình cho Sướng ca nhi, sợ y dưới cơn giận trực tiếp đi tìm người tính sổ.
Có điều, y không nói, Sướng ca nhi cũng tự nghĩ ra. Sướng ca nhi nhìn y, hỏi: “Có phải Hương Mãn Lâu không?”
Dư Thanh Trạch lắc đầu, nói: “Sướng ca nhi, chúng ta có thể hoài nghi trong nội bộ, nhưng không có bằng chứng. Bước ra khỏi cánh cửa này, nhất định không được nói bậy, biết không?”
Nghe vậy, Sướng ca nhi gật đầu: “Ta tự biết chừng mực, Dư lão bản yên tâm.”
Dư Thanh Trạch gật đầu, sau đó nói: “Như vậy, Sướng ca nhi, ngươi kêu Thiết Trụ, Nhị Ngưu và A ma của ngươi thay phiên nhau đến cửa hàng bột mì mua bột mì, mỗi ngày cử một người đi, chỉ có thể mua nhiều nhất là ba túi. Bọn họ làm việc trong bếp, đa số các khách nhân không biết mặt họ, lão bản càng không biết. Cho bọn họ đi bằng cửa sau, mua xong thì mang đến chỗ trọ của bọn họ ở thành tây, chờ đến tối rồi chuyển về tiệm.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Làm ruộng chi ông trùm mỹ thực
RomanceTác giả: Phàm Trần Phiến Diệp. Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, xuyên việt, ngọt sủng, làm ruộng, mỹ thực, sinh tử, chủ công, thế giới nam nam, ấm áp, HE. Tình trạng: Hoàn (161 chương + 10 phiên ngoại)