Sen

255 15 8
                                    

"Cô Hai...cô Hai!"

"Sao vậy em? Có chuyện gì hả?"

Thanh Yên nghe Sen nó kêu thì buôn vội đặt cái bút trên tay xuống mà nựng má nó.

"Trời đất, sao mặt mài em lấm lem vậy cà."

Cô lấy khăn tay trong túi áo ra lau mồ hôi động trên trán nó.

Nó cười cười rồi dở cái áo lên lấy ba bốn trái xoài ra để lên bàn. Mặt nó hào hứng lắm như vừa lập chiến công lớn.

"Em mới đi bẻ xoài cho cô nè, cô nói cô thèm nên em bể một đống luôn."

Nó vừa đưa trái xoài vừa gãi gãi vì ngứa, Yên nhìn con nhỏ rồi nhìn lại mấy trái xoài trên bàn, cô chau mài, cây xoài của nhà cô bị Thầy đốn bỏ hơn tuần trước rồi mà, mà nhà mới trồng mấy cây mới đây làm gì có trái lẹ vậy?

"Em hái xoài ở đâu vậy Sen?"

"Dạ ở nhà cậu hai Lương."

Cô nghe xong thì ngồi xuống vạch ống quần con nhỏ lên coi, đúng như cô nghĩ, chân cẳng nó bị kiến lụi muốn hết, chỗ nào chỗ nấy đỏ ao sưng lên.

"Cây xoài nhà đó toàn kiến lửa, sao em gan vậy hả Sen."

Cô để nó ngồi trên giường rồi tạch lưỡi, chân đi lẹ lại tủ lấy chai thuốc đặng thoa cho nó.

Yên quỳ xuống đất để chân nó lên đùi rồi xem qua lại, cái chân trắng nõn cô cưng như trứng vậy mà bị kiến nó thui cỡ này.

"Nhưng cây xoài nhà đó ngon, trái sum sê hết."

"Cô nói thèm thì em lấy tiền đi mua, cớ chi mà đi trèo leo hái của người ta, rồi lỡ em té lọi tay lọi dò thì tui biết mần sao. Sao em quậy quá vậy Sen."

Thanh Yên vừa thoa thuốc vừa cằn nhằn nó, nó cũng chỉ ngồi đó cười cười. Nó khoái nghe cô nó chửi lắm, nên nó hay quậy với bỏ ăn cho cô chửi nghe chơi. Nó biết, cô chửi nó vì cô thương nó, xót nó, nó khoái lắm. Cảm giác bị cô la như này nó cảm thấy mình được cô yêu thương, quan tâm.

"Em xin lỗi, mai mốt..."

"Mai mốt em làm gấp đôi nữa hả? Tui quá rành cái câu này của em rồi Sen, em quậy gì mà quậy dữ vậy."

Cốc...Cốc...

"Ai đó? Em ngồi đây, em chưa xong với tui đâu."

Thanh Yên nói rồi bỏ chân Sen xuống đứng dậy. Con nhỏ ngồi trong phòng mà cười cười, để mai nó đi đánh bài để lấy tiền mua xoài cho cô mới được, chớ đi ăn cắp vầy lỡ người ta bắt được chắc cô nó hổng nhận ra nó luôn quá.

"Cô hai, cô hai Yên!"

"Ai kêu mà ôm sồm vậy mấy đứa?"

Yên bước ra, cô xòe cái quạt trên tay nhìn người trước mắt.

"Chào mợ hai, nay mợ qua nhà tui có chuyện chi mà kéo bầy kéo lũ um sùm vậy. Trưa nắng không để ai nghỉ ngơi hết vậy mợ."

"Chào cô hai, nay tui quá máng vốn con ở của cô, nó qua nhà tui nó hái trụi cây xoài của cha tui kìa cô hai, không biết là mợ có biết cái chuyện này chưa đa."

Yên cười, cô cầm cây quạt trong tay, đỏng đảnh bước ra trước nhà.

"Có, tui có nghe con Sen nó về thưa chuyện. Cái chuyện nó nhỏ xíu vậy mà tui không ngờ mợ qua tận đây để làm rộn lên vậy đó đa. Nó con nít mà, chị chấp nhứt để bụng chi, tui nghe nói chị ăn chay mà, dạo này hay đi chùa chớ hổng lẻ có mấy trái xoài mà chị chấp tụi con nít."

"Tui ăn chay, tui làm phước bởi vậy trước nhà tui nó ra trái ngon, quả ngọt nên quỷ ma nó thèm thuồng ăn cắp ăn trộm."

Yên với vẻ điềm tĩnh mà đáp.

"Ừ, sống sao để quỷ ma nó ghét, nó vào nhà nó phá cây phá trái vậy chị, chắc chị tu hú đó ha. Có mấy trái xoài tui cũng không muốn nói nhiều với chị."

"Ăn ngang nói ngược, cô đợi giấy thưa của tui cho quan lớn tội ăn cắp đi."

 "Có mấy trái xoài mà chị làm lớn dữ đa. Bao nhiêu chị nói tui đền, còn nếu chị không chịu nữa á, thì chị thưa tui theo hầu, để coi quan trên nghe chị thưa nhà ông hội đồng Thế thì có chịu nhận đơn thưa của chị không."

"Cô...cô ỷ danh nhà hội đồng mà ức hiếp dân hả."

Mợ hai tức đỏ mặt miệng lắp ba lắp bắp nói, cô chỉ cười rồi nhìn mợ ấy.

"Tui không ức hiếp ai, nhưng tui không thích ai lại nhà tui làm rộn chuyện. Người ở nhà tui thì để tui đóng cửa tui dạy, chị có tin tui thưa ngược lại chị tội lăng nhục không."

"Ờ...thì...tại cái cây cha tui ổng quý, nó phá..."

"Thôi, để hồi tui sai sấp nhỏ qua đền tiền cho chị, không còn chuyện gì, mời chị về cho. Đánh chó thì cũng nể mặt chủ đúng hông chị."

Yên nói xong thì cười nhẹ, mợ hai cũng ậm ừ không nói gì nữa mà đi về.

"SEN ĐÂU!" 

Yên nói lớn, Sen nó nghe thì cúi đầu chạy ra quỳ xuống trước mặt cô, hai tay nó đan vào nhau mà run sợ vì biết mình vừa làm chuyện tài đình.

Thanh Yên nhìn mấy người ở xung quanh, ai cũng biết ý mà đi vào trong chừa khoảng sân lớn cho chủ tới hai người.

"Vô trong phòng cô ngủ nhanh lên, tối nay mày phải thức để cô phạt mày!"




[Duyên Gái - Huấn Văn]  Mâm Trầu Đi Với Mâm Cau.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ