Cạch...cạch...cạch...beng...
Tiếng đồng hồ trước nhà vang lên ngân dài, nàng bị tiếng chuông đánh thức mà thơ thẫn nhìn ra sân, vẫn khung cảnh êm đềm không tiếng động chỉ có gió xào xạc mấy cành cây đung đưa qua lại.
Rầm.
Nàng nhắm chặt tay lại đập mạnh xuống bàn khiến nước trà trong cái chung nhỏ đổ ra bàn chút ít. Bây giờ cũng đã hơn mười giờ đêm rồi, càng ngày cô càng về khuya, nàng chịu hết nổi cái cảnh thức đêm hôm canh chồng này rồi.
"Nguyễn Lê Minh Sa! cô được lắm! Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt. Sáng mai tui cho cô biết thế nào là rượu phạt!"
Nàng hít một hơi sâu dần lại cơn tức đang sục sôi trong người mình rồi khóa cửa nhà lại, trước khi đóng nàng còn nhìn về phía cổng một lần nữa rồi mới quyết định đóng cửa lại.
"An à!"
"Dạ mợ, cô về rồi hả để em bắt nước nóng?"
An nó vừa ngồi dậy vừa dụi dụi mắt vì ngái ngủ, nó cũng đã quen cảnh này, cái cảnh thức đêm bắt nước ấm cho nàng lau người cô, cô cả tháng nay cứ vậy, đi đâu đó uống say rồi tận đêm hôm mới về, nàng hỏi thì cô cười rồi nói bạn bè mời mà lại không uống.
Con nhỏ mắt nhắm mắt mở xỏ chiếc dép rồi định đứng dậy búi tóc.
"Không, cô chưa về. Em ngủ đi, Mà em khóa cửa sau lại chưa?"
"Dạ anh Hưng khóa rồi mợ, mà có chuyện gì hả?"
Nó ngơ ngác chau mài, đêm hôm phải khóa cửa rồi mà mợ hỏi chuyện này chi đa?
"Không, mà cô về có kêu cửa thì em đừng mở nghe chưa, cứ làm bộ ngủ đi, sáng hả cho vô nhà. Em mà mở cho cô vô nhà là ngày mai mợ cho em chịu chung cảnh với cô."
"Dạ...dạ em biết rồi."
Nàng nói xong rồi bước lên nhà trước, con An nó nghe xong thì vẫn còn ngơ đứng ra đó, giọng điệu nói chuyện của nàng hôm nay đáng sợ thiệt, nàng nói nhỏ nhẹ mà nó muốn vã cả mồi hôi hột, An nó đưa tay gãi đầu rồi tạch lưỡi.
"Chắc mai qua nhà thầy Bảy mua vài hào thuốc sức rồi."
.
.
.Hịn...Hịn...Ting...Ting...Ting...
"Mở cửa! Mở cửa ra..."
Tiếng xe trước cổng vang lên, Minh Sa khó chịu bóp kèng liên tục vì không ai mở cửa.
"An ơi! ra mở cửa An ơiii !"
Kêu mãi một hồi không thấy ai ra thì cô vùng vằng mở cửa bước xuống, vì đêm cũng vì hơi ngà say nên phải mất một lâu với đút được cái chìa khóa mà mở cổng ra.
Minh Sa lên xe rồi chạy vào sân, cô cẩn thận bước lại khóa cái cổng lại rồi mới đi vào nhà.
Bước tới cửa lớn mở ra như mọi lần thì hôm nay lại khác, nàng khóa cửa trong rồi, cô đứng bên ngoài chống nạnh nhìn cái cửa.
"Gì vậy cà? Nhà còn sáng đèn dầu mà."
Cô nghĩ xong thì liền chạy ra sau, vừa đi vừa sợ vì trời đã đêm, trong nhà thì ai cũng ngủ hết, tiếng gió đông thì cứ rít lên từng hồi một, vừa lạnh vừa sợ khiến bước chân cô nhanh thêm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Duyên Gái - Huấn Văn] Mâm Trầu Đi Với Mâm Cau.
ЮморTác giả: Kim tập viết (kimtapviet) Truyện được đăng tải ở Wattap: Kimtapviet. Thanh Khuyên: 07/09/1904 Minh Sa: 25/03/1902