Chương 5

189 18 1
                                    

Thời gian buổi chiều cứ thế bận rộn mà trôi qua.

Tới gần giờ tan tầm, Chu Di Hân cuối cùng cũng làm xong những công việc mà Triệu tỷ đã giao cho.

Kiểm tra đối chiếu cách thức đơn, nói cho bộ phận đơn chứng làm chứng từ sản xuất, giám sát tiến trình đoàn xe kéo hàng hóa......

Tuy nói không có gì phức tạp, nhưng lại phải nhìn chằm chằm vào, thời gian cùng kiên nhẫn, hơi chút thả lỏng một chút cũng không được.

Công việc như vậy, xác thật mà nói là rất thích hợp với loại tay mơ mới vừa vào như nàng.

Triệu tỷ có thể nói là đem nàng an bài rất rõ ràng.

Chu Di Hân thở dài, đang nói chuyện trên trời dưới đất cuối cùng đánh hạ một chữ tốt, tức khắc có loại cảm giác như trút được gánh nặng.

"Ăn chocolate không?"

Thấy nàng dừng công tác, Bùi Thanh nhàn nhã cả một ngày ở phía sau lập tức đem đầu thò qua, cầm chocolate nhét vào trong tay Chu Di Hân: "Bận rộn lâu như vậy, nghỉ một lát đi."

"Cảm ơn." Thấy cô ấy một mực khăng khăng cho mình, Chu Di Hân cũng không cự tuyệt, gật gật đầu nhận lấy.

"Rất mệt đi." Bùi Thanh gợi lên một nụ cười nhìn nàng, "Cô nói Triệu tỷ cũng thật là, rõ ràng đã sớm biết bản thân hôm nay không tới được, ngày hôm qua nên đem công việc trong tay xử lý tốt mới phải, một hai phải để lại toàn bộ cho cô."

"Có bối cảnh chính là có thể không kiêng nể gì a......"

Thanh âm tuy nhỏ, nhưng thái độ biểu đạt lại rất rõ ràng.

Là đang nói xấu sau lưng người.

Thậm chí...... Còn đang chờ mong nàng đáp lại đây.

Chu Di Hân giương mắt, quả nhiên ở đáy mắt của Bùi Thanh nhìn thấy một tia chờ mong, giống như đang chờ đợi nàng tiếp tục hỏi cái bối cảnh kia là cái gì vậy.

Sao lại thế này a, tiểu cô nương này.

Chu Di Hân dừng một chút, đem toàn bộ khối chocolate trong tay bỏ vào trong miệng, lúc sau mới nhẹ nhàng cười cười.

"Cũng không có gì."

Nàng nói, "Tôi là người mới, cũng nên học tập nhiều."

Phỏng chừng là không nghĩ đến nàng sẽ trả lời như vậy, Bùi Thanh đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền có chút xấu hổ cười cười: "Cũng đúng ha ha."

"Bất quá vẫn nên chú ý một chút, ngàn vạn đừng để mệt, nếu không lại không có địa phương để khóc nga."

Lại là ngữ khí châm chọc mỉa mai như trước.

Chu Di Hân mặc kệ cô ta, chỉ nhẹ giọng đáp lời, ngay sau đó lại nói: "Cảm ơn chocolate của cô."

Lần này không đợi Bùi Thanh nói gì đó, nàng đã quay đi rồi.

Không bao lâu, phía sau truyền đến câu nhỏ giọng "Hừm."

Bị Chu Di Hân làm ngơ, Bùi Thanh trợn mắt, rồi nhanh chóng quay đầu tiếp tục trò chuyện với người khác.

[Cover] [Bách Chu] - Tổng tài luôn khóc thút thít Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ