Chương 108

4.6K 385 84
                                    

★ Một Chữ Tình ★

Thời điểm Địch Kỳ Dã tiến vào Chính Sự Đường, Trang Tuý đang bẩm chuyện với Cố Liệt trong phòng nhỏ.

Khương Duyên nóng ruột về Mục Liêm, đổi ca trực với Phó Chỉ huy sứ Trang Tuý. Trò cười đêm qua ở Khương gia, vốn cũng do Trang Tuý dẫn người điều tra, bởi vậy là Trang Tuý bẩm báo qua lại.

Trang Tuý trình bày một năm một mười về tình hình điều tra của Cẩm y cận vệ, đặc biệt là tình trạng quan hệ giữa gánh hát và đại tộc trong kinh thành, cuối cùng chứng thực lời nói của Khương Dương là thật.

Tâm tình Bệ hạ rõ ràng không tốt, Trang Tuý trình bày minh bạch rõ ràng, sau đó liền lẳng lặng chờ đời mệnh lệnh của Bệ hạ.

"Ngươi cảm thấy thế nào?" Cố Liệt đột nhiên hỏi.

Trang Tuý không dám chần chừ, nhanh chóng suy tư một lượt, đáp: "Thuộc hạ hồ đồ nghĩ, Thừa tướng đại nhân quá trung tâm với Bệ hạ. Nhưng Khương gia cùng Tả Chung Chúc Trang, có lẽ muốn tiến thêm một bước."

Khương Dương suy nghĩ cho Cố Liệt, lại một lòng muốn làm trung thần, hắn sẽ không đứng ra khăng khăng muốn nhét người vào hậu cung của Cố Liệt.

Nhưng Khương gia không chỉ có một mình Khương Dương.

Một tiểu cô nương gây ra chuyện như vậy, mặc dù thoạt nhìn trò khôi hài này rất đơn giản, nhưng không thể nói là không có chút sơ hở nào, nhất là loại chuyện như âm thầm gặp mặt đào kép, cha ruột cô ta có lẽ không phát hiện ra được, nhưng nha đầu bên cạnh cô ta, mẹ ruột cô ta cũng không phải người chết.

Vị thân nương của tiểu thư Khương gia này, họ Chung. (*thân nương: mẹ ruột)

Năm họ lớn của gia thần Sở Cố, sớm đã trở thành trong ngươi có ta trong ta có ngươi, không thể tách rời, không thể kéo rời, như cây liền cành hàng thật giá thật.

Nhà ai không muốn ra một Vương hậu?

Cuộn chỉ rối sau lưng này, Trang Tuý xem rõ ràng.

Cố Liệt nhắm mắt không nói, Trang Tuý có chút thấp thỏm, quỳ đoan đoan chính chính.

Thái giám tuỳ hầu gõ cửa nói: "Bệ hạ, Định Quốc Hầu tới."

Cố Liệt mở mắt, phất tay làm Trang Tuý lui ra từ cửa ngầm, mới nói: "Để hắn tiến vào."

Thấy Địch Kỳ Dã, cảm xúc của Cố Liệt lập tức khá hơn, hỏi: "Đó là cái gì?"

Nguyên Bảo nâng mâm son đặt lên bàn, lui ra ngoài.

Địch Kỳ Dã đẩy chén sứ chứa chất lỏng khả nghi tới trước mặt Cố Liệt: "Không phải ngươi muốn nếm thử?"

Là thuốc dinh dưỡng mà Địch Kỳ Dã từng nhắc đến.

Cố Liệt nhìn chén nước đậm màu xanh lục, ngửi ra được mùi cỏ cây, trong đó rõ nhất là mùi rau cần.

"Chỗ các ngươi cũng làm như vậy à?"

"Không phải," Địch Kỳ Dã rót ly nước ô mai cho mình, "Rau thật quá đắt, phải dùng các thành phần dinh dưỡng và chất hoá học bào chế hợp thành, chi tiết ta cũng không rõ lắm, ta nào có học cái đó."

Năm Đó Giáp Sắt Động Đế VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ