Đêm đã khuya.
Liền tính đã hơn phân nửa đêm những người còn đang ở bên ngoài vui chơi, cũng đã lục tục về nhà.
Lâm Đoản Đoản đi trên đường phố, thực mau liền tới địa điểm mục đích, nàng dẫm lên mái hiên cao cao trên cửa bảo vệ, có chút kinh ngạc, đại khái là không nghĩ tới địa điểm ẩn thân của mục tiêu, cự nhiên lại là một chỗ ở mộ địa.
Hơn nữa là nghĩa địa công cộng.
Lâm Đoản Đoản từ trên mái hiên nhảy xuống, đi vào nghĩa địa công cộng, một lát sau, từ rất xa thấy được một chút ánh đèn, một người giữ mộ già nua dẫn theo đèn pin, chậm rì rì ở mộ địa đi tới đi lui.
Hắn nhìn thấy Lâm Đoản Đoản, một con tiểu quất miêu sạch sẽ xinh đẹp như vậy rất khó làm người liên tưởng đến mèo hoang, người giữ mộ ngồi xổm xuống, duỗi tay muốn đi khảy Tiểu Miêu Miêu một chút: "Tiểu miêu từ nơi nào tới, cự nhiên dám chạy vào nghĩa địa công cộng, lá gan cũng thật lớn."
Lâm Đoản Đoản bẹp một cái chụp ở trên mu bàn tay của hắn, thân thể của nàng đón gió mà lớn lên, nhanh chóng biến thành một con đại miêu miêu so với người còn muốn to hơn, một móng vuốt vỗ vào người gác mộ bên dưới.
"Bắt được ngươi."
Nhưng mà nàng đã nhận ra khuynh hướng cảm xúc ở bên dưới móng vuốt không đúng lắm, nâng móng vuốt lên liền thấy, người giữ mộ ở bên dưới đã biến thành một con rối làm bằng rơm rạ.
Xấu xấu, còn có chút cũ nát.
Người giữ mộ thật xuất hiện ở bên ngoài mấy mét, vẻ mặt kinh hồn chưa định: "Cự nhiên là một con yêu! Là ai phái ngươi tới!"
Lâm Đoản Đoản vứt bỏ thế thân bằng rơm rạ, lười cùng hắn vô nghĩa, lại lao tới một lần nữa, đừng thấy nàng hình thể lớn to mà nhầm, động tác lại thập phần nhanh nhạy, giống như dẫm lên gió vậy.
Người giữ mộ hiển nhiên thập phần kinh hoảng, bởi vì con yêu được phái ra giết người, không có yếu, hắn một bên tự hỏi chính mình đã đắc tội với người nào, một bên ý đồ lui về phía sau.
Trong lòng hắn lướt nhanh lược qua một chuỗi tên, người có thù oán với hắn không ít, nhưng hẳn là không có người nào biết hắn đang ẩn thân ở chỗ này mới đúng, hắn trốn đến khá tốt nha.
Cho nên rốt cuộc là người nào đã tiết lộ chỗ hắn đang ẩn thân?
Người giữ mộ biểu tình thập phần ngưng trọng, nhưng thực mau hắn liền không có thời gian để đi suy xét những thứ lung tung rối loạn đó, bởi vì tốc độ của Lâm Đoản Đoản thật sự là quá nhanh, nếu hắn phân tâm, căn bản là phản ứng không kịp liền sẽ bị giết chết.
Hắn chỉ có thể tập trung lực chú ý đi ứng phó với Lâm Đoản Đoản, hơn nữa cố ý dùng lời nói để câu giờ: "Ta và ngươi hẳn là không có cừu hận gì đi? Cho nên là người nào mua được ngươi tới giết ta? Như vậy đi, chỉ cần ngươi chịu thu tay lại, hơn nữa nói cho ta biết, là người nào mua đơn phái ngươi tới, ta có thể cho ngươi gấp đôi tiền."
"Đương nhiên, nếu ngươi muốn không chỉ có tiền, chúng ta đây cũng có thể thương lượng."
Tiểu Miêu Miêu là một con miêu có đạo đức nghề nghiệp, sao có thể vì chút tiền ấy của hắn, mà bán đứng khách hàng của mình được?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu
General FictionTác phẩm : Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu Tác giả : Tô Tửu Thể loại : Nguyên sang, Bách hợp, Cận hiện đại, Giới giải trí, Ngọt văn Thị giác tác phẩm : Lẫn nhau công Phong cách tác phẩm : Nhẹ nhàng Độ dài : 74 chương CP : Lâm Đoản Đoản x Quý Lan