Quý Lan quay đầu lại nhìn, ánh mắt của Lâm Đoản Đoản trong suốt, thậm chí còn mang theo một chút hồn nhiên, bởi vì tính cách đạm mạc, mà hiện ra một chút tàn khốc.
Chút tâm tư kiều diễm tức khắc tan đi một nửa, cả người đều bình tĩnh lại, đại khái là bởi vì hiểu rất rõ ràng, cái sự thích của Tiểu Miêu Miêu, giống như khi một nhân loại thấy một con tiểu miêu tiểu cẩu mà mình thực thích, cũng muốn sờ sờ, ôm một cái, thậm chí là hôn một ngụm.
Trong lòng Quý Lan thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác nói không nên lời, có chút buồn cười, cuối cùng điềm tĩnh sờ sờ đầu tóc của Lâm Đoản Đoản: "Ta cũng rất nhớ ngươi."
Đôi mắt đen nhánh của Quý Lan bởi vì giấu đi cảm xúc phức tạp, mà có vẻ càng thêm thâm trầm, nàng cũng chậm rãi cúi đầu, hôn lên gương mặt của Lâm Đoản Đoản một cái.
Sau đó thực bình tĩnh đem tất cả đồ ăn đã làm tốt mang ra ngoài, đặt từng món lên trên bàn: "Ăn cơm đi."
"Được." Lâm Đoản Đoản từ trên người nhân loại mình dưỡng nhảy xuống, còn giúp soạn chén đũa, để lên trên bàn, sau đó liền ngồi ở bên cạnh thực nghiêm túc chờ ăn cơm.
Quý Lan đem đồ ăn bưng lên trên bàn, nàng biết Lâm Đoản Đoản thích ăn cua, nhưng lại lười lột vỏ, cho nên tự mình duỗi tay, đem con cua hoàng đế rất lớn kia hủy đi, đem thịt cua no đủ cùng gạch cua ở bên trong chậm rãi rút ra ngoài, bỏ vào trong một cái chén nhỏ, đưa cho Lâm Đoản Đoản.
Lâm Đoản Đoản ăn đến vui vẻ, con cua hoàng đế này thật tươi ngon, thậm chí thịt cua còn có một chút màu cam, vừa mềm vừa thơm ngon, gạch cua càng ngon không cưỡng được, nếu không phải bởi vì nhớ rõ mình còn nuôi một thú hai chân, nàng đã một mình ăn hết toàn bộ rồi.
Lâm Đoản Đoản hào phóng phân cho Quý Lan một ít: "Ngươi cũng ăn!"
------------------------------
Ngày tháng cứ như vậy từng ngày trôi qua, bộ phim truyền hình đầu tiên của Lâm Đoản Đoản rất nhanh được định ra thời gian phát sóng, sau khi thời gian được xác định, tổ đạo diễn liền bắt đầu liên hệ tuyên truyền.
Lúc ấy Lâm Đoản Đoản đang bận quay bộ phim hiện tại, cho nên không có tham gia tuyên truyền, nhưng lúc tổ phim tham gia một cái tổng nghệ, trong đó có một phân đoạn, muốn gọi điện thoại cho một người bên ngoài.
Có rất nhiều gameshow đều có phân đoạn này, có người sẽ gọi điện thoại cho bạn bè của mình, cũng có một ít người sẽ gọi điện thoại cho bạn trai hoặc bạn gái nổi danh trong giới giải trí của mình.
Lúc ấy Lâm Đoản Đoản đang nằm trong lòng ngực của Quý Lan, để Quý Lan chải lông mao cho nàng, Quý Lan mang một loại bao tay đặc chế, chậm rãi vuốt lông mao cho Lâm Đoản Đoản, Lâm Đoản Đoản thoải mái cực kỳ.
Sau đó điện thoại liền đánh lại đây, lúc mới đầu nàng không nghĩ là có người gọi điện thoại cho mình, đến khi điện thoại vang lên lần thứ hai nàng mới biết, liền chậm rì rì biến về dạng người, nỗ lực vươn tay cầm lấy điện thoại ở trên bàn.
"Uy?"
"Đoản Đoản tỷ!" Thanh âm của Đường Lị Lị nghe tới rất nhiệt tình: "Hiện tại ngươi có rảnh không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu
General FictionTác phẩm : Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu Tác giả : Tô Tửu Thể loại : Nguyên sang, Bách hợp, Cận hiện đại, Giới giải trí, Ngọt văn Thị giác tác phẩm : Lẫn nhau công Phong cách tác phẩm : Nhẹ nhàng Độ dài : 74 chương CP : Lâm Đoản Đoản x Quý Lan