Tạm thời Lâm Đoản Đoản không có ý định can thiệp vào chuyện của Giang Diễm Tuyết.
Thứ nhất thời điểm ở đoàn phim, thái độ của Giang Diễm Tuyết đối với nàng rất không tồi, ngẫu nhiên sẽ cho nàng đồ ăn.
Thứ hai, không có người cho Lâm Đoản Đoản tiền, để nàng tới giải quyết chuyện này.
Cho nên nàng mới không cần quản, chỉ cần Giang Diễm Tuyết hảo hảo đóng phim, không cần đem hạng mục mà nàng mới vừa đầu tư làm hỏng là được, những thứ khác đều dễ nói.
Hôm nay Tiểu Miêu Miêu cũng muốn kiếm tiền dưỡng gia.
Đừng quên, 500 vạn này vẫn là Quý Lan cho nàng, hiện tại tiền ở trong tay nàng cũng chỉ hơn một trăm vạn, tạm thời còn chưa trả lại tiền được.
Lâm Đoản Đoản vốn dĩ chuẩn bị đưa một trăm vạn này cho Quý Lan trước, còn lại 400 vạn đợi nàng kiếm lời xong rồi lại trả, nhưng Quý Lan dùng ngữ khí thực bình tĩnh nói: "Trước cầm tiêu vặt đi, chuyện trả tiền không cần vội."
Nói trắng ra là, 500 vạn kia là tiền tiêu vặt nàng cho Tiểu Miêu Miêu, nhưng Lâm Đoản Đoản là cái loại miêu miêu có lòng tự trọng rất mạnh, hiển nhiên sẽ không chịu nhận tiền tiêu vặt mà nàng cho, vậy khi nào nàng muốn trả đến lúc đó lại tình sau.
Sinh hoạt của kẻ có tiền chính là cái dạng này.
Ngay cả Tiểu Miêu Miêu của nhà có tiền, sinh hoạt cũng trải qua buồn tẻ như vậy.
Bản thân Tiểu Miêu Miêu không cảm thấy buồn tẻ, theo kỳ động dục từng chút một qua đi, cảm xúc mạnh mẽ áp chế nàng cũng bắt đầu chậm rãi tan đi.
Quý Lan vẫn luôn thực lo lắng nàng, đặc biệt là khi đã cảm thụ qua cái trạng thái mà Lâm Đoản Đoản có trong kỳ động dục, trừ bỏ lo lắng ra, còn có một loại cảm xúc nói không nên lời, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào phân biệt được.
Thời điểm vừa mới bắt đầu nàng còn có chút theo bản năng muốn tránh Tiểu Miêu Miêu, sau đó lại phát hiện Tiểu Miêu Miêu căn bản là không có đem chuyện phát sinh ngày đó để ở trong lòng, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đồng thời nội tâm lại có một loại cảm giác mất mát nói không nên lời.
Người sạn phân rối rắm trong tâm tình phức tạp, còn Tiểu Miêu Miêu thì càng thêm vui sướng, bởi vì sắp đóng máy.
Vốn dĩ nàng chỉ là một cái vai phụ, tốc độ đóng máy tự nhiên sẽ nhanh hơn so với mấy người vai chính ở trong đoàn phim, nhưng sau khi đóng máy nàng không có lập tức rời khỏi đoàn phim, mà thực nghiêm túc lưu lại ở đoàn phim, học tập kỹ thuật diễn.
Đường Lị Lị không có kỹ thuật diễn, nhưng Giang Diễm Tuyết có, hơn nữa bởi vì có Đường Lị Lị làm đối lập, kỹ thuật diễn của Giang Diễm Tuyết có vẻ càng thêm nổi bật, đôi mắt của nàng giống như có thể nói, một chút vũ mị một chút trào phúng cùng một chút ác độc, liền đem nhân vật vai ác này đắp nặn đến cực kỳ làm người hận.
Vô luận Giang Diễm Tuyết là cái dạng người gì, đã làm cái gì, đều không thể thay đổi được chuyện kỹ thuật diễn của nàng thực không tồi, khuyết điểm duy nhất ở nàng, đó là diện mạo rất không thích hợp để diễn nữ chủ, từ lúc xuất đạo cho tới nay vẫn luôn diễn nữ xứng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu
General FictionTác phẩm : Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu Tác giả : Tô Tửu Thể loại : Nguyên sang, Bách hợp, Cận hiện đại, Giới giải trí, Ngọt văn Thị giác tác phẩm : Lẫn nhau công Phong cách tác phẩm : Nhẹ nhàng Độ dài : 74 chương CP : Lâm Đoản Đoản x Quý Lan