Chương 8. Tắt đèn
Khi Cho Miyeon xuống bãi đỗ xe thì Kim Minnie đang đứng cạnh xe, cô ấy cúi đầu, sườn mặt căng cứng, áp lực bao phủ quanh thân, hình như mới vừa cãi nhau với người khác xong, rất là buồn bực. Cho Miyeon đoán là có thể sau khi cô rời đi thì Kim Minnie và những người bạn đó đã cãi nhau không vui.
Bạn bè thì đều là giúp tình chứ không giúp lý, cô và Dư Bạch, một người là bạn thân nhiều năm, một người chỉ là người xa lạ mới gặp mặt hai lần. Huống chi giữa Dư Bạch và Kim Minnie đã từng có một đoạn tình cảm, cho nên Cho Miyeon có thể hiểu được suy nghĩ của những người bạn đó, đúng là có hơi cực đoan nhưng cô cũng không để ý. Cho Miyeon đi đến cạnh Kim Minnie, hỏi: "Bữa tiệc kết thúc rồi sao?"
Kim Minnie quay đầu, Cho Miyeon đang đứng cách đó nửa mét, chỉ cần cô vươn tay là có thể ôm được. Đèn trong bãi đỗ xe không sáng lắm, ánh sáng loang lổ, sáng tối đan xen, có vài tia sáng chiếu lên mặt Cho Miyeon, trong mờ ảo lại tăng thêm phần tĩnh lặng.
Cho Miyeon rất bình tĩnh, vừa rồi trên bàn ăn cô ấy cũng vậy, khi bị Tiền Thân nhắm vào thì cô ấy cũng rất yên tĩnh. Jeon Soyeon có nói: "Nhặt được bảo vật rồi, cô ấy yêu cậu lắm đó, nếu không thì không thể nhẫn nhịn vậy đâu."
Đột nhiên Kim Minnie lại thấy đau lòng, cô nói với Cho Miyeon: "Nơi này không có ai."
Cho Miyeon nhíu mày: "Cái gì?"
Kim Minnie nói: "Nơi này không có ai, cho nên Miyeon muốn mắng ai thì cứ mắng đi."
Cho Miyeon: "......"
Cô không muốn mắng ai cả, cô chỉ cảm thấy Kim Minnie thật khó hiểu.
Kim Minnie nghĩ là cô ngại mắng bạn mình, bèn chủ động nói: "Tôi biết hôm nay bọn họ có phần quá đáng."
Cho Miyeon hiểu được, cô gật đầu: "Không sao mà."
Kim Minnie nghe vậy lại càng khó chịu: "Miyeon đừng nhịn nữa."
Cho Miyeon khó hiểu nhìn cô.
Kim Minnie nói: "Cũng có thể mắng tôi, thật xin lỗi, tôi không biết hôm nay là tiệc tẩy trần của Dư Bạch."
Nếu biết thì cô đã không đến, càng sẽ không dẫn Cho Miyeon đến.
Cho Miyeon khẽ gật đầu, không phải cố ý thì tốt rồi. Cô ấy ngẩng đầu nhìn Kim Minnie, nói: "Không cần nghĩ nhiều, những người đó đều là bạn Minnie mà, chúng ta về nhà đi."
Cô ấy rất ít khi an ủi người khác, ngữ điệu cũng không dịu dàng lắm, nhưng truyền vào tai Kim Minnie lại như dòng nước ấm, trong người lập tức ấm hẳn lên.
Kim Minnie bình tĩnh nhìn Cho Miyeon, nghĩ thầm Jeon Soyeon nói không sai mà. Cho Miyeon quả nhiên rất yêu cô, vừa rồi bị Tiền Thân nhắm vào như vậy mà cô ấy còn vì mình mà nhịn xuống, bây giờ không có ai cũng không mắng một câu, chỉ bởi vì đó là bạn bè cô.
Khuôn mặt căng cứng Kim Minnie có hơi cảm động, lúc Cho Miyeon chuẩn bị lái xe thì đột nhiên cô vươn tay ôm cô ấy vào lòng, ôm thật chặt.
Cho Miyeon dừng lại, nghiêng đầu, hơi thở của Kim Minnie vờn quanh tai cô, rất tê dại.
Hai người lẳng lặng ôm nhau, vài giây sau Kim Minnie nghiêng đầu, bốn mắt giao nhau, hơi thở càng ngày càng gần, bỗng Cho Miyeon nói một câu: "Về nhà đã."
BẠN ĐANG ĐỌC
[MINMI] Ai cũng biết cô ấy yêu tôi (cover)
FanfictionTên tác phẩm: Ai Cũng Biết Cô Ấy Yêu Tôi Tác giả: Ngư Sương Thể loại: Bách hợp, Hiện đại , Nhẹ nhàng, Cưới trước yêu sau, Dò radar, HE,.... Nhân vật chính: Hai chị gái xinh đẹp Cho Miyeon và Kim Minnie (Hoạ sĩ và Nghệ sĩ dương cầm) Số chương: 123 ch...