Nhân Mã chạy ra cửa với khuôn mặt hết sức hối hả và đầy lo lắng. Cô phải làm sao đây? Bị nhìn thấy mất rồi. Tới cửa ra khỏi công ty, Nhân Mã tự vỗ nhẹ hai má mình tự chấn an. Vừa đặt chân ra khỏi cửa, cô nhìn thấy một thanh niên ngồi trên một chiếc mô tô có phân khối lớn. Nhân Mã thở dài, sao anh ta lại ở đây nhỉ?
-Sao anh lại ở đây? - Cô tiến đến nơi anh ta đang đậu xe, miệng nói và mặt hiện rõ vẽ không hài lòng.
-Đón em, chẳng phải anh nói chiều nay sẽ đưa em đến một chỗ thú vị sao!
Người đó vừa nói vừa ném cái nón bảo hiểm về phía Nhân Mã. Cô cau có nhìn anh chàng đó, trong những tên con trai mà cô từng quen biết thì anh ta là người phiền nhất. Trong chuyện tình yêu, cô không muốn bị ràng buột theo kiểu này, điều này làm cô cảm thấy không thoải mái.
-Đợi chút, em đi mua chút nước đã - Cô đưa chiếc mũ lại cho chủ nhân của nó.
Chàng trai đó cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu, nhăn nhó nói:
-Anh chở em đi!
-Thôi khỏi, chợ hay tạp hóa cũng gần đây mà, em không có chốn đâu mà anh lo.
_____________________
Cuối cùng Bạch Dương cũng nhận được tin vui, anh được nhận làm việc trong công ty người mẫu này. Dù chỉ là một công việc nho nhỏ vì lý do mặc dù anh có năng lực nhưng anh vẫn chưa tốt nghiệp 12. Bạch Dương khẽ thở phào. Có việc làm là hay lắm rồi, anh không đòi hỏi gì thêm.
Rời khỏi công ty, Bạch Dương rảo bước trên còn đường tấp nập. Công việc cũng đã xong, anh định về nhà luôn, đang bước đi thì Bạch Dương nghe tiếng nhốn nháo bất thường.
Khu này đông người qua lại. Cách không xa cửa hàng trang sức là một dãy chợ đêm dựng dọc vỉa hè, nếu có phát ra âm thanh huyên náo thì cũng dễ hiểu. Nhưng Bạch Dương không nghe thấy những lời quảng cáo chào mời, thay vào đó là những tiếng hú hét ghê rợn. Anh hiếu kỳ quay đầu, quan sát nhóm người ồn ào.
-Nguy hiểm quá!
Đám đông rối rít chỉ ra lòng đường, Bạch Dương tự nhiên nhìn theo. Đột nhiên sống lưng anh cứng đờ, khớp ngón tay nhúc nhắc một cách bấn loạn.
Dáng người con gái đứng lặng giữa đường. Từ phía ngã tư, chiếc xe khổng lồ hung hăng lao tới.
__________________-Mời đến xem hàng đi!
Những món đồ thủ công nhìn đơn giản nhưng cá tính được xếp đặt bắt mắt trên mấy chiếc bàn gỗ trải khăn đỏ. Giọng nói liếng thoắng của cô bán hàng cùng tiếng hỏi han, trả giá làm nhộn nhịp cả góc chợ vỉa hè.
Nhân Mã lướt ngang vô tình làm rơi thứ gì đó.
-Cháu ơi, chiếc khăn!
Bà chủ sạp hàng kêu lên khi chiếc khăn tay màu lục bị gió cuốn. Nhân Mã nghe gọi, mau mắn guồng chân, cố với cho được mảnh lụa nương cao theo chiều gió.
Mãi dõi nhìn chiếc khăn, Nhân Mã không biết mình đã chạy ra giữa lòng đường. Món đồ mỏng manh ấy đùa bỡn trên không một lúc rồi rơi xuống mặt đường nhựa. Nhân Mã mau lẹ nhảy tới chụp lấy nó. Vừa cầm lên thì cô phát hiện góc khăn bị dính bẩn, màu nửa xám nửa trắng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Zodiac - Life can not be controlled !!!!!
Short Story*Fic đầu tay :)))* Đôi lời : đọc truyện zodiac của các au khác, tuy rất thích nhưng tìm một truyện về Bảo Bình thì hiếm quá nên tự mình viết luôn :)) . Có chi mấy readers thấy giống giống mấy chuyện kia thì thông cảm cho con au thiếu kinh nghiệm ni...