Chap 44

1.1K 89 12
                                    

Buổi sáng mùa xuân, bầu trời đang ưng ửng những vệt nắng nhẹ đầu tiên. Mặt trời bây giờ đã lên, những tia nắng ấm áp chiếu rọi vào căn phòng.

Phòng của Bảo Bình được bày trí khá đặc biệt, tường, giường, bàn ghế, tủ áo, kệ, trần nhà đều theo tông màu hồng. Duy nhất trong phòng này chỉ có rèm cửa, tấm trải giường, chăn gối và tấm lót sàn phòng cô nàng là màu trắng, những thứ đó là quà của Nhân Mã tặng cô, vậy nên Nhân Mã chính là người cứu vớt căn phòng thoát khỏi biển hồng, không khéo cái gì cũng hồng khiến cô nàng không biết đâu là giường đâu là cửa ra vào nữa. Bảo Bình là tín đồ màu hồng, kể ra thì nó cũng giống với tính cách dễ gần và đáng yêu của cô, nhưng lý do cho cái sở thích hồng từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài của Bảo Bình chỉ có mình Nhân Mã biết: "Hồng vì tình yêu mà!"

"Bảo Bình lấy cho bổn cung xinh đẹp, tài năng, hào hoa sáng chói ngời ngời chai nước coi!"

Nhân Mã nằm lăn qua lăn lại trên giường, tay cầm remote lười biếng chuyển kênh, lên tiếng

"Sao sai tui! Tự mà xuống lấy đi nương nương!"

Bảo Bình tay cầm cậy lượt hồng nốt (kinh khủng hơn, có con mèo kitty hồng lè ở trển) nhẹ nhàng chải mái tóc xanh bồng bềnh của mình quay đầu về phía Nhân Mã lè lưỡi từ chối.

"Trong lúc bật chuyển kênh, vô tình Nhân Mã bấm trúng ngay cái kênh đang phát bài hát Marry You. Thế là tự dưng, Bảo Bình ngồi ngay đơ nhìn con bạn thân mình hú hét, cào cấu rồi nhảy cẩng lên, bay thẳng đến ôm chặt màn hình tivi, chu mỏ nghêu ngao hát theo. Phì cười, cô nhìn vô cùng quan tâm Nhân Mã rồi đẩy ghế quay lại chải tóc mình như cái con người điên loạn ngay kia không liên quan đến mình. Vừa chải lại mái tóc mượt mà vào nếp, nhưng tai lại dỏng lên nghe những âm điệu ngọt ngào đó. Ai hát nhỉ?

"Super, là nhóm Super đó nàng!"

Nhân Mã thích thú nói, mắt vẫn không rời màn hình tivi.

"Hả, gì cơ.. Súp lơ mô...súp lơ ớ ớ...à à, nhớ rồi, cái nhóm đông người mà cậu nhắc hoài đó hả?? Ôi giời, đông thế thì ai biết ai là ai...!!..."

"Này này, qua đây tuichỉ cho cậu biết mặt, dễ lắm. Đó đó, leader oppa của tui đó, số một luôn, tiếp theo là ộp pa..."

"Thôi, khỏi, cho tui xin. Biết làm gì, toàn một đám con trai, ai cũng giống ai cả thôi mà!"- Bảo Bình đứng chống nạnh trước tivi phán, sau đó nhìn cái đống đồ to ụ trước mặt, thẳng cẳng đá luôn

"Nhân Mã dẹp dùm tui cái đống đồ của cậu đi. Trời ơi, thiên lôi diêm vương tào tháo vũ trụ ngân hà ơi, ngó xuống mà coi này, con gái con đứa ở dơ thấy ghê không!"

Nhân Mã nghe Bảo Bình phàn nàn, liền chu môi phụng phịu. Rời xa cái ti vi yêu dấu, mà phải hun chụt chụt mấy cái mới chịu bò ra bắt đầu dọn dẹp.

"Bảo Bình này... Bữa hỗm tui thấy anh Thiên Yết buồn lắm đó! Cậu có định làm gì để xin lỗi người ta không?"

Bảo Bình bất ngờ vì câu hỏi nghiêm túc bất chợt từ cô bạn nhí nhố của mình, cô trả lời:

"Vậy sao, mà người ta buồn chứ có phải cậu buồn đâu mà làm gì trưng cái bộ mặt đưa đám ra thế??!!"

"Thôi đi nàng, chỉ giỏi làm cho con người ta buồn thôi!"- Đang nghiêm túc, tự dưng Nhân Mã lại đổi tông giọng cao chót vót – "Á à, tại ông anh Song Tử phải không! Ây da, Thiên Yết thật là tội nghiệp quá đi..."

Zodiac - Life can not be controlled !!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ