Thời khắc lạnh giá của ngày cuối năm đang bao trùm khắp thành phố này, đèn đường đang dần được tắt hết, chỉ còn sót lại một vài ánh sáng lấp lánh phát ra từ những thứ trang trí Noel đang treo trên một vài cửa hàng về khuya. Gíang sinh đã qua gần một tuần, nhưng dường như hơi hướm của nó vẫn còn phảng phất đâu đây. Chỉ còn một vài người đi đường , vội vã bước những bước nhanh ra trung tâm thành phố.
Bởi vì, chỉ còn vài phút nữa thôi. Một năm mới sẽ đến.
.................
Cánh cửa của cửa hàng 24/7 bên kia đường được đẩy ra, liền sau đó là một dáng người cao cao, tay chân mặt mũi được trùm kín vì cái lạnh bước ra đường, tay cầm một mảnh giấy, và một hộp gì đó, nhỏ nhỏ.
"Phù, lạnh quá...."
Ma Kết xoa xoa hai lòng bàn tay vào nhau môt cách vô thức mà không nhận ra mình đang ... đeo bao tay.
Rồi anh bước đi, những bước chậm rãi trên đường. Miệng đếm ngược theo từng sải chân của mình :
"5 ...4...3...2...1 ..!!! Cuối cùng cũng đến."- Anh mỉm cười nhẹ nhàng - "Chúc mừng sinh nhật, Ma Kết" - và tự thì thầm với chính mình.
Chíu !! Bùm!!!
Cứ như thế, từng đợt pháo hoa được tung lên, tạo hình đẹp đẽ, rơi vào khoảng không tối mịt trên bầu trời, rồi lại biến mất nhanh chóng. Như chưa từng xuất hiện.
"Đẹp quá! Ôi...."
Ma Kết nói nhỏ , nảy giờ đang ngước lên nhìn những chùm pháo hoa bắn lên với đủ mọi màu sắc , mọi dáng vẻ, đang dần kết thúc.
Xa xa đâu đó, tiếng chuông mừng năm mới rung lên, vọng lại từng hồi , rồi vỡ ra, lan dần trong không khí lạnh buốt của mùa đông lạnh lẽo.Dòng người từ trung tâm đã tản ra, đổ dần về những con phố, những đường hẻm để về nhà. Cùng với gia đình họ, chung vui niềm vui chào đón một thời khắc mới. "Có lẽ bầu không khí đó ấm áp lắm" - Ma Kết thầm nghĩ.
Ánh mắt anh chùng hẳn xuống khi nhìn thấy một gia đình đang tay trong tay đi với nhau, nói cười vui vẻ. Bất giác, tim anh nhói lên, không nhẹ, nhưng cũng không nghiêm trọng như những cơn đau tim .Nỗi đau ấy vừa đủ để một cái nhăn mặt phút chốc xuất hiện trên khuôn mặt lúc nào cũng vui cười của anh.
Ma Kết xua đi dòng suy nghĩ vẩn vơ, tay vội lấy điện thoại từ trong túi áo ra, cậu cởi một bên găng tay, tay nhấn vào những phím số quen thuộc.
"Mẹ à ...!! Là con, Ma Kết đây."
'Son, how are you!'
Đầu dây bên kia, giọng của người phụ nữ đứng tuổi vang lên.
"Chúc mừng năm mới gia đình."
'Happy new year con trai'
"Mẹ à, con không về được. Con đang chuẩn bị cho học kì mới."
[...]
" Vâng, rất bận ạ.."
'Ba con rất nhớ con đó! Ráng thu sếp về đi con'
"I will."
[...]
"Bye mom. I love you"
Đầu dây bên kia, chắc chắn họ không biết rằng, mặt Ma Kết bây giờ đang dài thuỗn ra như cái bánh gạo được bỏ hấp quá lâu trong bếp nước .
[Tít...tít...tít]
Tiếng tít tít dừng hẳn khi Ma Kết gập điện thoại vào. Cậu thở dài não nề. Chán nản. Cậu không biết tại sao lúc đó cậu lại chọn nơi đây để học mà không phải bên Mỹ. Hồi đó, đơn giản là cậu muốn tự lập nhưng bây giờ cậu mới thấm thía ra được rằng xa gia đình quả là một điều sai lầm.
Nghĩ cho bố mẹ mình, anh cũng chợt nghĩ cho bản thân. 3 năm từ khi sang đây, anh về nhà chưa đến 3 lần. Chán ngán, một mình anh đành hưởng thụ hết những lần nghỉ đó một mình bằng cách xem phim, ăn và ngủ. Ngày hôm nay, giao thừa, anh cũng muốn về nhà, thế nhưng ... anh bị lôi đi ra đây xem pháo hoa với cô nàng "oan gia" đã thế còn sai anh đi mua nước nữa chứ!
Ma Kết đút điện thoại lại vào áo. Khẽ thở ra làn khói trắng. Đúng là lạnh thật đấy! Rồi bước đi. Cậu mỉm cười nhẹ. Bị cô nàng này lôi kéo đi cũng hay, không phải ở nhà với những vách tường đầy lãnh lẻo.
Vừa đi, vừa suy nghĩ không biết rằng cậu đã quay lại nơi hẹn từ bao giờ. Ma Kết dáo diết nhìn xung quanh. Đồ còn đây nhưng người đâu rồi? Cậu thả bịch nước mới mua xuống chiếc ghế đá rồi nồi xuống, lẳng lặng ngắm những chùm pháo hoa lóe sáng rực rở.
"Happy birthday to you! Happy birthday to you! Happy birthday to my friend! Happy birthday to you!"
Những tràn pháo hoa vừa dừng hẳn thì giọng hát trong trẻo vang lên. Theo đó, Cự Giải xuất hiện với những ánh nến lung linh và ổ bánh sinh nhật to trên tay
"Chúc mừng sinh nhật Ma Kết ! Ông mau thổi nến đi!!"
Ma Kết sững sờ, ngạc nhiên quá độ. Anh làm theo những gì Cự Giải nói. Thổi những cây nến để chào mừng mình thêm một tuổi mới.
"Cắt bánh nào!"
Cự Giải tinh nghịch kéo Ma Kết ngồi xuống, vừa cắt bánh vừa nói
"Ông phải hãnh diện khi có người bạn như tui!"
"Ờ hãnh diện lắm lun"
Ma Kết cuối cùng cũng thích ứng được. Mặc dù tỏ ra lạnh lùng nhưng trong lòng cậu cảm thấy vui lắm!
"Nè ăn xong ông đi chùa với tui không?"
"Không, sao bà không rủ cô bạn thân của bà mà đi!"
Nghe hai tiếng 'bạn thân' Cự Giải bỗng buồn hẳn. Đã bao lâu Xử Nữ không nói chuyện với cô rồi nhỉ?
"Ý tui là Kim Ngưu ấy!"
"Nó đi chơi với anh yêu của nó rồi!" -Cự Giải chọt chọt vào cái bánh như để trút giận- "Ăn nhanh lên coi! Lên chùa mà không xin được xăm thì ông biết tay tui!"
"Tui đã đồng ý đi với bà đâu."
Ma Kết đánh nhẹ vào vầng trán cao cao của Cự Giải, cười rõ tươi.
"Thì có cần ông đồng ý đâu."
Năm nay không phải một mình nữa rồi!
BẠN ĐANG ĐỌC
Zodiac - Life can not be controlled !!!!!
Historia Corta*Fic đầu tay :)))* Đôi lời : đọc truyện zodiac của các au khác, tuy rất thích nhưng tìm một truyện về Bảo Bình thì hiếm quá nên tự mình viết luôn :)) . Có chi mấy readers thấy giống giống mấy chuyện kia thì thông cảm cho con au thiếu kinh nghiệm ni...