Chap 56

1.1K 82 8
                                    

9 giờ sáng.

Tại sân sau của trường trung học Zodiac.

"Anh Bạch Dương!"

Bạch Dương khẽ đứng lại khi nghe tiếng Nhân Mã, quay đầu nhìn lại thấy cô nàng đang hộc tốc chạy lại chỗ mình.

"Chuyện gì vậy Nhân Mã?"

Bạch Dương thắc mắc luôn, khẽ cười gian nhìn Nhân Mã. 

"Bộ tính trốn tiết sao?"

"Anh cũng đang có hành động trốn học đấy"

 Nhân Mã chau mày đáp.

Rồi bốn mắt nhìn nhau trong im lặng. Ôi cái không khí này... 

"Em..., em có thứ này muốn tặng anh"

 Nhân Mã có chút ngập ngừng, cô cho tay vào túi xách và lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho Bạch Dương.

"Cái này là...?"

Bạch Dương hết nhìn hộp quà rồi hướng ánh mắt tò mò về phía Nhân Mã.

Nhân Mã đưa hộp quà xong cúi gằm mặt xuống, vì quá xấu hổ mà cô không thể nào ngẩng lên nhìn Bạch Dương. Lần đầu tiên cô tặng socola cho một chàng trai,cô ngại muốn chết, nhưng vì hạnh phúc cô phải cố lên nhưng ngặt nỗi xấu hổ làm cô không thể mở miệng nói gì cả, nhưng chắc anh hiểu lòng cô nhỉ. Nếu bây giờ Bạch Dương từ chối có lẽ cô sẽ không còn dám gặp anh nữa đâu

Bạch Dương từ đầu vẫn nhìn Nhân Mã chăm chú, lắng nghe thật kĩ từng câu nói của cô. Cảm xúc trong anh lúc này thật khó diễn tả, vừa thấy vui lại vừa thấy hạnh phúc. Thật ra từ lâu Bạch Dương đã để ý đến Nhân Mã rồi, anh luôn dõi theo mọi hành động cử chỉ của cô.

'Nhân Mã, đó phải chăng là lí do cho câu hỏi mà em đã hỏi anh hôm qua. Anh có phải là quá ngốc khi không nhận ra được tình cảm em dành cho anh?.'

Bạch Dương khẽ cười hiền. Anh... anh có thể nhận tình cảm của cô không? Anh rất muốn nhưng anh cũng rất sợ. Anh tự biết mình là người đàn ông tồi. Anh sợ nếu anh ôm lấy cô nổi sợ cô biến mất khỏi cuộc đời anh lại càng lớn hơn. Và hơn hết anh sợ cô sẽ xem anh như một thằng tồi để rồi rời xa anh.

"Cảm ơn!"

Bạch Dương khẽ dịu dàng xoa đầu cô rồi quay lưng bước đi.

Nhân Mã đứng đó nhìn theo anh. Vậy có nghĩa là gì? Thở dài ,trái tim Nhân Mã có chút nhói đau. Không quá sâu đậm nhưng cô biết tình cảm cô dành cho anh là thật lòng... Cô quay bước đi, bước đi tiếp quãng đường còn dang dở. Hi vọng.. hãy cho cô một chút hi vọng.

---------------

Cười buồn khi nghĩ đến cuộc nói chuyện ngày hôm qua, Bạch Dương tự nhủ bản thân rằng hãy quên hết tất cả đi và coi như đây chỉ là một giấc mơ thôi, một giấc mơ đẹp và sẽ không bao giờ thành hiện thực. Hãy quên đi để khi tỉnh lại mọi thứ đều sẽ tan biến và trở thành hư vô.

"Nhân Mã, cảm ơn em. Nhưng bên anh, em sẽ không có hạnh phúc. Không phải không yêu, nhưng một thằng tồi như anh sẽ không thể cho em được hạnh phúc. Vậy nên quên anh đi và tìm người thật tốt em nhé!. Trong sâu tận trái tim anh mãi mong em hạnh phúc.Mọi chuyện bây giờ sẽ chỉ còn là quá khứ, anh sẽ chôn chặt nó để mãi có thể nhìn thấy nụ cười của em."

Zodiac - Life can not be controlled !!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ