"Chủ nhân, để cho Cửu Sắc thử xem sao..." Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ cảm thấy tuyệt vọng, thì một đạo thanh âm lại vang lên bên tai.
Âm thanh thanh nhã réo rắt, có mỉm cười êm tai của thiếu niên. Nhưng tuy rằng chỉ là tùy ý nói một tiếng nhưng cũng không giận tự uy, uy nghi tự thành. Trong âm thanh từ tính kia không che dấu một chút nào cảm giác cao ngạo cao quý của người trên cao. Nghe thấy vậy phản ứng đầu tiên của Nguyệt Vũ là sửng sốt, sau đó tin tức trong linh hồn truyền đến làm cho nàng bừng tỉnh đại ngộ.
Là hắn, người đã cùng nàng khế ước ở Vô Tận Phiêu Miểu đế vương hoa cũng là đế vương thú đứng đầu mộc hệ. Đế vương hoa sau khi bị nàng khế ước thì vẫn ở bên trong không gian huyền thú tu luyện, cũng không thấy có tin tức gì. Hôm nay đột nhiên hắn lại hiện ra, không lẽ hắn có biện pháp gì có thể đối phó ảo cảnh của Hấp Huyết ma thú sao?
Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ suy tư, thì chỉ thấy bên trong ảo cảnh hiện lên một đạo lục sắc quang mang. Đợi sau khi hào quang thối lui, một bóng dáng thon dài ngạo nghễ đứng đó.
Nhưng bóng dáng mà Nguyệt Vũ nhìn thấy trước mắt này rõ ràng là một thiếu niên tuổi ước chừng khoảng mười sáu tuổi. Thiếu niên được một thân trường bào màu lục bao quanh dáng người thon dài mạnh mẽ.
Thiếu niên có một đầu tóc bạc phi thường hiếm thấy. Tóc dài màu trắng dài đến mắt cá chân, tựa như thác đổ, không gió tự động, tạo thành độ cong tao nhã. Tuy rằng là đầu bạc nhưng lại không khiến thiếu niên có cảm giác thương lão mà ngược lại tạo cho hắn cảm giác thoạt nhìn giống như đế vương thần bí cao quý.
Ngũ quan cương nghị, tinh xảo tuấn mỹ giống như được điêu khắc. Làm cho người ta có cảm giác ngạc nhiên đó là thiếu niên có hai tròng mắt màu lục sắc! Hai tròng mắt lục sắc, thản nhiên lóe ra lục quang nhưng lại giống như bảo thạch có ánh sáng hoa lệ.
Sau khi thiếu niên xuất hiện, một cỗ uy nghiêm đế vương cũng tùy ý xuất hiện làm cho tứ chích thú trong ảo cảnh cũng không hẹn mà vẻ mặt cung kính cùng nhau cúi đầu. Uy áp như có như không kia lại làm cho mấy chích thú thú hơi run rẩy.
"Ngươi chính là Cửu Sắc?!" Nguyệt Vũ nhìn thiếu niên lục y trước mắt, sau đó liếc liếc tứ chích thú của chính mình thản nhiên hỏi. Tuy rằng trong lúc đó có liên hệ linh hồn nhưng Nguyệt Vũ vẫn hỏi một tiếng. Dù sao từ khi ký khế ước nàng cũng không có trao đổi qua với chích đế vương hoa này.
"Đúng vậy, chủ nhân, ta chính là Cửu Sắc." Đế vương hoa nghe được lời nói của Nguyệt Vũ, không quy không cự, vẫn tao nhã đứng đó như trước, tôn quý hoàn mỹ không tỳ vết. Bất quá thời điểm trả lời Nguyệt Vũ lại hơi hơi loan bối, ý tứ cung kính cũng rất rõ ràng. Đế vương hoa tuy rằng cao ngạo nhưng ở trước mặt chủ nhân khế ước của chính mình vẫn là cung kính.
Nguyệt Vũ cũng không cảm thấy kỳ quái khi nhìn thấy biểu hiện của đế vương hoa như vậy. Thời gian đế vương hoa ký khế ước với nàng không lâu, trong lúc đó bọn họ trao đổi qua lại cũng rất ít. Hơn nữa đế vương hoa chính là huyền thú bưu hãn nhất trong mộc hệ, thân phân cao quý không cần nói cũng biết. Có chút lạnh lùng cao ngạo cũng có thể hiểu được, cho nên Nguyệt Vũ cũng không để ý lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạ Tôn Dị Thế
Tiểu Thuyết ChungNguyệt Hoa đại lục, thực lực tối thượng, cường giả vi tôn. Đây là một thế giới thần bí nơi tu hành huyền lực cùng kiếm khí. Huyền thú hoành hành, hiểm địa trải rộng, đây là một thế giới tráng lệ hung hiểm huyền diệu... Dạ Nguyệt Vũ, đặc công chi vươ...