Tương Vực bẻ cằm nàng lại gần ngữ khí áp sát: "Nhầm người? Ái thê đã mất?" hắn lặp lại đặt câu hỏi lên vấn đề: "Bản tôn chưa từng có thê tử, ngươi đây là phỉ báng danh tiếng của ta."
Tân Mai chớp chớp mắt.
Tương Vực ra bài, làm nàng hơi ngáo một chút: "Di tình biệt luyến?" Tân Mai lẩm ba lẩm bẩm: "Chả trách lại như vậy."
“Lục Diệp” kia khẳng định đau lòng mới truyền cảm xúc tới ảnh hưởng nàng.
"Vật nhỏ là muốn di tình biệt luyến với ai?" Hắn tà tứ cười, chậm rãi lời nói, nhìn không ra đang nghĩ cái gì.
"Với...ngô" Nàng chưa kịp trả lời, câu nói đã bị hắn nuốt vào trong miệng, đôi môi hắn lấp kín miệng nàng, dây dưa môi lưỡi nhấm nháp tư vị.
Tân Mai biết, cứ thế này đi xuống sợ là không ổn. Nàng tay hiện ra trường kiếm chém về phía hắn.
Tương Vực không né, kiếm khí không chút lưu tình cắt lên tay hắn, vẽ ra một đạo vết máu trên cánh tay cường kiện rắn chắc kia.
Tân Mai mi mắt giựt giựt, không thèm quan tâm hắn, co cẳng mà chạy, dự có cảm giác không lành. Nàng tới cửa mới phát hiện. Khắp phòng đều đề phòng người ra kẻ vào, từng kẻ hở đều bị phong bế.
Ân, chạy không thoát.
Tương Vực ba ngàn sợi tóc đen mướt chảy trên ngực, phần trên loả thể, quanh hông lỏng lẽo y phục, giống như chỉ cần nhẹ kéo một cái sẽ có thể thoả sức ngắm nhìn phong cảnh bên dưới.
Hắn tư thế không sao cả nhìn nàng thân thể đường cong tinh xảo loả bôn nơi nơi chạy, yết hầu phát ra tiếng cười nhẹ.
Tân Mai thân mình mát mát, cùng tầm mắt nóng rực đối diện ba giây, mới giật lên tinh thần.
"..." CMN! Xem bà như vượn tối cổ mà cười à?
Tương Vực nâng lên tay, miệng vết thương chảy máu bại lộ ra trước mắt nàng. "Vật nhỏ làm ta đau.''
"Ngươi không đau." Tân Mai nhặt trên đất mớ quần áo định mặc vào, cánh tay một ai đó đã duỗi lại đây hất tung đồ ra xa.
"Nàng không thèm để ý ta?" Hắn ngữ khí ai oán, nghe lên như là quyết tâm ăn vạ nàng. "Nàng hôn xong còn chém người, là không nghĩ đối với ta chịu trách nhiệm?"
"Hơ hơ...Hoa trà ma tôn, ta cùng ngài nói rõ như vậy còn không hiểu sao?" Tân Mai cố tránh hắn ôm, lại không thành công, tay người nào đó như dây đằng bó chặt vào người nàng, theo sức lực hắn mà máu tí tách chảy ra ngoài.
Nàng nhíu nhíu mày, di dời tầm mắt: "Ta biết ngài lợi hại, không cần ở trước mặt ta giả vờ bị thương." nàng nói như vậy nhưng vẫn tìm vải băng bó cho hắn, kỳ thực vết thương chỉ khứa qua, không sâu.
Hắn bỗng chốc nắm chặt tay nàng. "Gấp gáp như vậy muốn chạy đi tìm ai? nam nhân thối kia?" lời nói hắn hỏi nàng, lại như chọc vào tâm hắn.
Tương Vực vẻ mặt ngày càng tồi tệ.
Tân Mai từ không gian lấy ra y phục mặc lên: "Ta đi đâu là quyền của ta, chưa đủ một tháng giao ước, ngài nên từ từ chờ kết quả, dù sao ngài là Vương của ma giới lời nói nói ra không thể thu hồi được."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Mau Xuyên] 1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác(Có H)
AdventureDạo gần đây đang có một trào lưu thịnh hành, nhà nhà người người đều xuyên không, đến con chó nhà hàng xóm nghe nói cũng là người từng trải trong chuyện này. Cô ngồi nghe con chó liên thanh sủa tiếng người đột nhiên phát hiện ra một tân nhân sinh mớ...