Chu Chu Tử mờ mịt gật đầu, đột nhiên cảm thấy quá lạnh, Vong Ưu trưởng lão quả nhiên quá lạnh.
Rõ ràng lớn lên tiên tư ngọc sắc, cố tình trên mặt biểu tình lạnh đến dọa người, đặc biệt là hiện tại, giống như có thể đem người đông lạnh thành khối băng.
Địch Vong Ưu nhẹ mím môi, tuy rằng không biết là chuyện gì, nhưng hiển nhiên, Tịch Chu đáp ứng cùng tên đệ tử này cùng nhau đối mặt.
Vậy còn nàng?
Cỏ mộng trên cổ tay trái giật giật, làm như suy đoán được ý nghĩ của nàng, dùng lá cây cọ tới cọ lui.
Tịch Chu vội vàng lay động lá cây, Đại sư tỷ ngươi bình tĩnh một chút, trước đừng có gấp đáp ứng.
Không biết vì sao, nàng cảm thấy Địch Vong Ưu có lẽ sẽ đáp ứng tương trợ, nhưng Đại sư tỷ còn không biết là chuyện gì đâu.
Cái tên Giò này làm gì thiếu kiên nhẫn vậy a, liên hệ không được nàng thì không thể liên hệ nhiều thêm mấy lần sao.
Nàng còn chưa có nói với Đại sư tỷ.
Không đúng, chính xác là nàng còn chưa nghĩ ra có nên nói với Đại sư tỷ hay không.
Chỉ nghe Địch Vong Ưu lại hỏi: "Tịch Chu đáp ứng tương trợ ngươi?"
Chu Chu Tử gật đầu, yên lặng hoài nghi phán đoán vừa rồi của bản thân, chẳng lẽ Vong Ưu trưởng lão cũng không biết?
Nhưng mà tiếp theo nháy mắt, hắn nghe được Địch Vong Ưu nói: "Ta có thể tương trợ."
Hắn kinh ngạc mà nhìn bóng dáng màu đỏ đi xa, không hiểu ra làm sao, Tịch Chu rốt cuộc có nói hay chưa a?
Sao mà cảm giác Vong Ưu trưởng lão như là đã biết, lại như không biết sự tình?
Hẳn là đã biết, bằng không cái gì cũng không biết thì sao lại đáp ứng hắn.
Chu Chu Tử dưới đáy lòng cảm thán một câu, tiểu đồng bọn quá đáng tin cậy, bất quá chính mình lấy thân làm đại sự cũng không thể rơi xuống.
Hắn không có gì có thể sử dụng tới báo đáp Địch Vong Ưu, cho nên liền tận lực hỗ trợ đi, có thể giúp đỡ một chút là một chút.
Khuôn viên bên cạnh, Địch Vong Ưu vừa vào cửa, Tịch Chu lập tức hóa hình người.
"Đại sư tỷ, ngươi không nên như vậy qua loa đáp ứng." Sự kiện kia liên lụy tới mỗi một phương thế lực ở tu chân giới, nàng tư tâm không nghĩ làm Địch Vong Ưu cũng tranh vũng nước đục này, chính mình làm hết sức là được, không cần thiết làm Đại sư tỷ cũng mạo hiểm.
Địch Vong Ưu ngước mắt xem nàng: "Ngươi có thể cùng hắn, ta liền không thể sao?"
Bất luận làm cái gì, nàng không muốn người này luôn là đơn độc hành động cùng người khác, cho dù là người có thể tin, cũng không được.
Bởi vì, nàng cũng muốn tham dự.
Nàng muốn tham dự cuộc sống của Tịch Chu, giống như nàng chờ mong Tịch Chu đi vào cuộc sống của nàng cùng nữ nhi.