Chương 19: Trao đổi qua lại.

124 16 0
                                    

Hoàng Thiên Như vừa thưởng thức món ăn vừa nhìn chằm chằm Hà Phong Thiên. Biết cô bạn của mình rõ rệt còn đang khó tiếp chuyện, cô cúi mặt xuống nhìn vào đĩa salad bên cạnh tay trái rồi thầm nghĩ những gì vừa xảy ra khi nãy. Nhớ về đoạn thoại của cô với Hà Phong Thiên, nhớ lại cái sát khí lạnh lẽo toát ra từ Hà Phong Thiên. May thay Hoàng Thiên Như đánh lạc hướng nghĩ Hà Phong Thiên mà mới tiếp tục được thưởng thức món ăn như bây giờ.

Hồi ước lại cuộc trò chuyện giữa Hà Phong Thiên và Hoàng Thiên Như khoảng 5 phút trước...

Hà Phong Thiên: "Mau nói, đây là việc quan trọng với tôi. Em cậu chính là người trong ảnh đồng thời đã đưa tôi về hôm đấy đúng không?"

Hoàng Thiên Như cố tránh câu hỏi của Hà Phong Thiên mà đưa điện thoại lại: "Hahaha, mỹ nhân à... Nay mỹ nhân đẹp lắm, nên cười lên đi. Thứ tui muốn thấy là nụ cười của mỹ nhân." 

Cô nhìn ra chỗ khác nhưng trong lòng lúc này đang muốn rối loạn lên với cái thầm nghĩ:

 "Tình chị chị em em xin phép từ giờ cắt đứt nha. Chứ chưa gì ẻm nó đã ghim tui thật rồi, tí mà nói dối nó thì méo nào nó chơi dại đi tìm lục hết thông tin thôi. Pai pai đời, đã toang mà còn xui như quỷ đen ấy..."

Hà Phong Thiên chẳng quan tâm câu nói vừa rồi của Hoàng Thiên Như mà đáp lại câu gây khó chịu khiến Hoàng Thiên Như bắt đầu ướt đẫm mồ hôi: 

"Nếu không nói đừng để tôi ép vào việc tôi gửi người điều tra, nào mau nói đi."

Hoàng Thiên Như đứng lên im lặng một hồi rồi đưa chiếc điện thoại cho Hà Phong Thiên. Ngước nhìn cô bạn mình, Hà Phong Thiên chẳng nói gì mà đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại của cô rồi cất giọng nhẹ nhàng: "Xin lỗi, tôi chỉ dọa cậu chút. Tôi hơi quá với cậu rồi, nào ngồi xuống đi..."

Sau lời xin lỗi, Hà Phong Thiên lấy chiếc điện thoại của mình khỏi tay Hoàng Thiên Như. Nhưng Hoàng Thiên Như không buông tay ra mà lại nắm chặt chiếc điện thoại lại, cô khiến Hà Phong Thiên khó hiểu mà giật mạnh.

"Cậu..."

"Không phải!" Hoàng Thiên Như nói với giọng dứt khoát khiến cho Hà Phong Thiên ngơ ra nhìn.

"Ý mỹ nữ là... Là sao ta? À, Thiên mỹ nhân không thấy bất ổn sao. Vì tự nhiên đi quan tâm đến con bé ấy, chẳng phải rất có thể sẽ bị liên lụy và theo thông tin mới từ báo mới rằng trong giới showbiz hiện nay đang có một người yêu một giang hồ thì lỡ mà cậu bị dính vào đó sẽ bị mất hình tượng ng-" Nói chưa hết câu Hoàng Thiên Như liền bịt miệng quay ra chỗ khác mà bắt đầu suy nghĩ lộn xộn cả lên "Đậu má con cờ hó này, mày điên hả? Mồm cứ bô bô lên coi chừng tí nhỏ nó giết mày luôn chứ đùa gì...Má tính nói gì vui vui cho quay đi chủ đề thế mà cái mồm hại cái thân... Toang, toang lắm rồi!"

"Hoàng Thiên Như..." Hà Phong Thiên cất tiếng lên khiến cho Hoàng Thiên Như giật thót mình mà quay ra.

"Haha coi như cậu chưa nghe thấy những gì tớ nói đi. Chỉ là mấy lời vu vơ khó hiểu ấy mà..." Hoàng Thiên Như vỗ tay một cái, nhíu mắt lại cười với nụ cười giả trân.

"Cậu nói đúng, tớ không nên làm quá lên vậy. Dạo này cáu gắt thế này, sớm muộn gì cũng mất hình tượng quá." Hà Phong Thiên cười mỉm.

Abolition [BH]Where stories live. Discover now