Chương 82 Cô muốn ngươi trả hết thảy những gì ngươi thiếu

18 1 0
                                    

"Đừng chạm vào ta! Ngươi đừng chạm vào ta!"

Tô Khanh Hàn kịch liệt giãy giụa, nhưng mà Tô Khanh Hàn càng giãy giụa, Đoạn Càn Mục càng dùng sức.

"Ngươi nhìn cho rõ, là cô! Là cô...... Phu quân của ngươi."

Từ trong miệng Đoạn Càn Mục nghe được hai chữ "Phu quân", trong đầu Tô Khanh Hàn ong một tiếng.

"Không phải!"

Tiếng la đinh tai nhức óc chấn khiến màng nhĩ Đoạn Càn Mục đau đớn, nhưng hắn vẫn như cũ không buông tay.

Cả người đè trên người Tô Khanh Hàn, hắn nhìn xuống Tô Khanh Hàn, nhìn Tô Khanh Hàn hoảng sợ, ẩn trong đôi mắt là sự bài xích và chán ghét hắn.

Mặt mày Đoạn Càn Mục không khỏi nhăn lại.

Vốn dĩ hắn chỉ muốn an ủi Tô Khanh Hàn, kết quả lại nhìn thấy Tô Khanh Hàn phản kháng hắn từ chối hắn, sự chiếm hữu trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt.

Hắn vậy mà lại muốn Tô Khanh Hàn ngay lúc này, khiến Tô Khanh Hàn không rảnh đi vào ác mộng.

Thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm Đoạn Càn Mục, Tô Khanh Hàn phập phồng, thở dốc thô nặng kịch liệt.

Mặt đối mặt một lúc lâu, lực đạo trên tay dần dần biến mất.

Trong phòng trở nên an tĩnh, sự an tĩnh này so với ngày trước, không hề trầm trọng như này, cũng không hề giương cung bạt kiếm như này.

Thấy Đoạn Càn Mục buông ra, Tô Khanh Hàn hít sâu một hơi, đầu óc hoảng loạn dần bình tĩnh lại, toàn thân căng thẳng cũng dần dần thả lỏng.

"Ngươi...... Cảm giác khá hơn chút nào không?"

Nhìn chăm chú gương mặt Tô Khanh Hàn trắng bệch, Đoạn Càn Mục nhẹ giọng hỏi.

Tô Khanh Hàn ngoảnh đầu sang một bên, "Không có, ta thấy càng ngày càng tệ."

"Ách......" Đoạn Càn Mục giật giật khóe miệng, "Có cô bồi ngươi, ngươi cảm thấy không tốt à?"

"Bị ngươi đè nặng ta mới cảm thấy không tốt." Tô Khanh Hàn nói thẳng không cố kỵ.

"Ngươi......" Đoạn Càn Mục tức giận đến khẽ cắn môi, trầm hạ một hơi, thuận thế nằm xuống bên người Tô Khanh Hàn.

Giường đệm đủ lớn, mặc dù bọn họ hai người sóng vai nằm cũng dư dả.

Dài dòng trầm mặc khiến Đoạn Càn Mục đã xấu hổ lại khẩn trương.

Hắn lại không phải lần đầu tiên cùng chung chăn gối với Tô Khanh Hàn, nhưng giờ phút này trái tim hắn đập càng ngày càng nhanh.

Loại phản ứng này, hắn rất khó hiểu.

"Ngươi vừa rồi...... gặp ác mộng gì vậy?"

Muốn nói chuyện để giời sự chú ý đi, Đoạn Càn Mục quay đầu hỏi Tô Khanh Hàn.

Tô Khanh Hàn vẫn như cũ ngưỡng mặt nhìn nóc giường, nhìn như trấn định, nhưng giọng nói hắn rơi xuống, trong nháy mắt trên mặt hiện lên một tia khủng hoảng không thể che giấu.

"Ta gặp ác mộng cũng không liên quan đến ngươi."

Tô Khanh Hàn nhẹ giọng nói, nhưng mang cho Đoạn Càn Mục đả kích thật lớn.

Gả Cho Địch Tướng - Miêu Nhất ThanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ