"Đoạn Càn Mục!" Tô Khanh Hàn giãy giụa không có kết quả, giận dữ đập đầu vào người Đoạn Càn Mục.
Cuối cùng Đoạn Càn Mục cũng thanh tĩnh đôi chút.
Che cái trán sưng đỏ lại, Đoạn Càn Mục nhịn không được bật cười, "Ngươi là người hay là nhím vậy, chỗ nào trên người cũng có gai."
Tô Khanh Hàn đỏ mặt sửa sang lại vạt áo nhăn nhúm, tức giận không thèm nói chuyện với Đoạn Càn Mục.
Đoạn Càn Mục khi dễ Tô Khanh Hàn không sai biệt lắm, câu tay với Tô Khanh Hàn, "Đi thôi, đi cùng cô đến chỗ thất đệ...... cho ngươi và vị Bạch đại ca yêu quý của ngươi tiễn biệt nhau lần cuối."
Tô Khanh Hàn theo bản năng tìm kiếm vật giấu bên hông, túi thơm Bạch Mạnh đưa cho hắn đã bị hắn giấu ở đai lưng.
"Có chuyện gì vậy, ngươi suy nghĩ cái gì?"
Nhận thấy Tô Khanh Hàn như suy tư gì, Đoạn Càn Mục nghiêm túc chất vấn.
"Không nghĩ gì cả." Tô Khanh Hàn lắc đầu, nhìn thẳng Đoạn Càn Mục, ánh mắt bằng phẳng, "Ta và Bạch đại ca...... Chỉ là quen biết cũ thôi, quan hệ thật sự trong sạch, ngươi đừng chụp mũ cho ta."
"Ồ?" Đoạn Càn Mục cười xấu xa nhướng mày, "Ngươi nói là thật sự?"
"Tất cả đều là thật." Tô Khanh Hàn cương quyết trả lời.
Hắn cảm thấy Tô Khanh Hàn không giống đang nói dối, Đoạn Càn Mục nhún vai cười, "Được, cô sẽ tin ngươi một lần...... có điều Tô Khanh Hàn, đừng trách cô không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi dám can đảm làm ra hành động gì phản bội cô, cô nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn ch·ết không xong."
Tuy rằng Đoạn Càn Mục cười cười nói chuyện, nhưng Đoạn Càn Mục càng cười, Tô Khanh Hàn càng cảm thấy không rét mà run.
Bóng đêm tiệm thâm, đèn cung Tân Nguyệt tỏa sáng bốn phía, kim bích huy hoàng.
Đừng nhìn Đoạn Càn Lân chỉ là thất hoàng tử, tuổi nhỏ, nhưng là người hoàng đế Dực Bắc Quốc sủng ái, còn tuổi nhỏ đã được phong vương, bởi vậy khí thế Tân Nguyệt Cung rộng rãi không thua gì Cảnh Dương Cung của Đoạn Càn Mục.
Vì chuẩn bị tiệc tiễn đưa cho Bạch Mạnh, Đoạn Càn Lân bỏ rất nhiều tâm huyết, mở tiệc ở chính điện lớn nhất trong Tân Nguyệt Cung, món ngon mỹ vị ống sáo dây đàn đầy đủ mọi thứ.
Bạch Mạnh vốn không thích cảm giác xa hoa dâm dật, nhưng suy xét đối phương là Đoạn Càn Lân, tựa như không có ác ý, vì thế hắn vẫn vui vẻ đến nơi.
Khách mời liên tục đi vào cung, thoáng chút đã đến đầy đủ, nhập tiệc.
Ngồi vào chỗ ngồi được sắp xếp, Bạch Mạnh quay đầu nhìn mọi người xung quanh, rốt cuộc trong nhóm khách khứa nối tiếp nhau đi vào cũng thấy Tô Khanh Hàn.
Tô Khanh Hàn đi theo bên người Đoạn Càn Mục, một thân váy mỏng vàng nhạt xẻ ngực trông rất diễm lệ pha chút sắc tình.
"Khanh Hàn......"
Nhìn trên người Tô Khanh Hàn chỉ được khoác một dải lụa mỏng tang, Bạch Mạnh híp mắt, nắm chặt tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
Gả Cho Địch Tướng - Miêu Nhất Thanh
Romance"Khiến ngươi từ một đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy trở thành người của bổn cung, mà bản thân ta vẫn có thể xem nó như một loại chiến lợi phẩm, như vậy mới là điều nhục nhã nhất đối với ngươi......" Thân là đại tướng quân Tô Khanh Hàn bị bắt thay...