Chương 40: Cưỡng Hôn

97 2 0
                                    


Trận bệnh này kéo dài mất mấy ngày, tôi được chuyển từ khách sạn tới ở trong biệt viện của Hàm Mặc.

Cả người yếu ớt, toàn bộ thời gian tôi đều nằm trên giường ngủ, ra sức hưởng thụ vẻ nhàn nhẽ hiếm có.

Bởi vì hắn rất rảnh rỗi, từ sau lần trước tôi chê cười trêu chọc hắn kia, lại thấy vô cùng hứng thú. 

Tôi cũng thấy rất vui vẻ, ngày nào cũng ở trên giường cười trêu chọc làm cho hắn cười, bớt đi cái vẻ lạnh nhạt kia, không còn vẻ mặt cau có, không còn vẻ khinh nhờn người.

Vẻ tuấn mỹ vốn có của hắn lại càng nhìn vừa mắt hơn, đến cả Bạch Lăng cũng khen tôi có cách hay lắm. 

Tôi bắt đầu có chút thích cô nàng khéo léo này rồi, không phải là loại phụ nữ yếu ớt, rất dễ dàng ở chung cùng tôi, cũng không rõ quan hệ giữa nàng ta và Hàm Mặc là gì nhưng từ miệng nàng ta nói ra tôi có thể cảm giác được, bất kể nàng ta suy nghĩ ở góc độ nào cũng đều lấy mục đích là quan tâm tới Hàm Mặc. 

Hàn huyên hồi lâu mới biết được nhà hàng Thiên Duyệt này chỗ dựa lớn nhất sau lưng bà chủ chính là Hàm Mặc.

Lòng tôi đối với Hàn Mặc cũng kính nể hơn chút, nhìn bộ dạng hắn nho nhã yếu ớt, suy nghĩ khôn khéo, tính toán kỹ càng, có cách buôn bán. 

Thực ra rất ít thấy mặt mũi Tiểu Thuý Tiểu Lan, trong mắt các nàng Hàm Mặc dường như trở thành kẻ ăn thịt người vậy!

Sợ tới mức không dám đến chỗ tôi đây, trong khi đó Bạch Lăng lại tặng cho tôi rất nhiều lăng la tơ lụa, vòng tay vàng bạc.

Định cự tuyệt nhưng bị Hàm Mặc ngăn lại nên không còn cách nào đành nhận lấy. 

Ở cho đến giờ cũng đã bốn năm hôm rồi, tôi tựa người vào cửa sổ ngồi rất lâu, quên mất là Ngọc Hoán đã đi hơn mười ngày rồi!

Không biết chàng có có tìm vị Nhị hoàng tử kia không?

Rốt cục tình hình hoàng cung đã tiến triển thành gì rồi? 

Lúc này, nhìn xuyên qua cửa sổ thấy bóng Hàm Mặc đang đi tới chỗ tôi. 

Một lát sau, tiếng của hắn vang lên đằng sau.

“Nàng bị bệnh vừa đỡ, đừng ở đó hóng gió nhiều, vào nhà đi” 

Rất thích nghe cái giọng sủng nịch mệnh lệnh kia của hắn, tôi hé môi cười.

“Không cần, tôi đều buồn đến mốc meo cả người rồi đây này, muốn hít thở chút không khí mới giúp nhanh hồi phục chứ!"

Tôi ngẩng đầu lên.

“Đúng rồi, Hàm Mặc à, có chuyện này tôi muốn hỏi ngài chút”

“Chuyện gì?” 

“Trong Hoàng cung có phải xảy ra chuyện lớn gì không ha!”

Tôi giả vờ hỏi bâng quơ, mặt Hàm Mặc lập tức biến sắc, nụ cười biến mất, ánh mắt nhìn ra cửa sổ lập tức trở nên mơ màng.

“Tại sao nàng muốn hỏi điều này chứ?” 

“Tôi nghĩ muốn quan tâm một chút quốc gia đại sự thôi mà!”

HOÀNG HẬU ANH TÚCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ