Chương 9: Tan Rã Trong Bất Mãn

217 18 0
                                    

Bên trong nhã gian chìm trong im lặng. 

Lúc này, trong nhã gian vang lên tiếng chuông, Thiến Dung bước đến mở cửa nhã gian ra, liền nhìn thấy gương mặt tươi cười của chưởng quầy cùng bầu rượu trên chiếc khay tinh xảo trong tay ông.

"Đây là Đào Hoa tửu ngon nhất mà Dương tiểu thư đã gọi." Thì ra là chưởng quầy mang Đào Hoa tửu ngon nhất đến, chờ chưởng quầy đem Đào Hoa tửu giao cho Thiến Dung, Thiến Dung đóng cửa nhã gian lại.

Dương Thư Thanh tiếp nhận bầu rượu, tự mình rót hai ly Đào Hoa tửu, nâng một ly lên đưa cho Khương Nịnh Bảo, sau đó tự bưng chén rượu của mình lên nhấp một ngụm. "Khương Tứ tiểu thư, Đào Hoa tửu này là rượu được hoan nghênh nhất ở quán trà Tấn Giang này, mỗi người mỗi ngày cũng chỉ mua được một bầu thôi." 

Khương Nịnh Bảo khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, cảm nhận một chút, khen: "Đào Hoa tửu này quả nhiên là danh bất hư truyền, vị cực ngon." 

Mèo khen mèo dài đuôi, lại không hề chột dạ chút nào.

Trong mắt Dương Thư Thanh hiện lên một tia vừa lòng. Chỗ dựa đứng sau quán trà Tấn Giang này là Định Quốc Công, chờ sau khi nàng ta gả vào phủ Định Quốc Công, có lẽ lập tức sẽ biết được chủ nhân chân chính cùng người sản xuất hoa tửu của quán trà này là ai. 

Khương Nịnh Bảo thấy dáng vẻ này của 'nữ chính', làm sao còn không đoán ra tâm tư của nàng ta, trong lòng âm thầm buồn cười. 

Trong lúc nhất thời, hai người lẳng lặng nhấm nháp Đào Hoa tửu, không khí hòa hợp hiếm có. Sau một lúc lâu, Dương Thư Thanh lại mở miệng lần nữa.

"Ta hiểu oán hờn trong lòng của Khương Tứ tiểu thư, nhưng thanh giả tự thanh, ta không muốn giải thích thêm, có nói nhiều hơn nưa thì Khương Tứ tiểu thư cũng sẽ không tin tưởng."

Khương Nịnh Bảo tán đồng gật đầu: "Xác thật là sẽ không tin."

Cái gì gọi là thanh giả tự thanh, đã sớm cùng Tạ Cảnh Dực không còn trong sạch, còn ở nơi này giả vờ vô tội, Khương Nịnh Bảo không khỏi cảm thấy ngán ngẩm.

Dương Thư Thanh ngẩn người, hiển nhiên không dự đoán được Khương Nịnh Bảo sẽ trực tiếp gật đầu như thế, vị Khương Tứ tiểu thư này thật sự là khó chơi đến cực điểm, nàng ta hít một hơi thật sâu, lại tự mình rót một ly Đào Hoa tửu cho Khương Nịnh Bảo, thở dài: "Nếu là ta, ta cũng không tin, nhưng đây đều là lời nói từ đáy lòng của ta."

Khương Nịnh Bảo lắc nhẹ ly Đào Hoa tửu trong tay, hưởng thụ đãi ngộ được tận tay 'nữ chính' tự mình châm trà rót rượu, nàng đột nhiên nhìn Dương Thư Thanh lộ ra một nụ cười xinh đẹp dịu dàng: "Dương tiểu thư, ta nhớ ngươi vừa nói muốn đền bù cho ta?"

Dương Thư Thanh giật nảy mình, nhưng ngoài mặt lại cười khanh khách gật đầu: "Đúng vậy."

"Dương tiểu thư, nếu ngươi thật sự muốn đền bù cho ta, không bằng người thả tin đồn ra ngoài rằng, ngươi không cố ý muốn đoạt vị hôn phu của ta, và sẽ không gả vào phủ Định Quốc Công nữa, như thế nào?"

Khương Nịnh Bảo dùng đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn chằm chằm nàng ta, không hề nôn nóng, thong thả chậm rãi đợi phản ứng của Dương Thư Thanh.

Gả Cho Cha Của Nam Chính - Cửu Nguyệt Vi LamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ