Chương 62: Nàng Tựa Hồ Biến Khéo Thành Vụng

160 13 0
                                    

Khương Nịnh Bảo thấy Dương Thư Thanh thật lâu vẫn chưa tiếp nhận lễ gặp mặt liền giống như cười mà không cười nhìn Dương Thư Thanh nói: "Quốc Công Gia, Dương thị đối với lễ gặp mặt chàng đưa như là có ý kiến."

Dương Thư Thanh là đích nữ An Viễn Hầu Khương Nịnh Bảo làm việc chắc chắn sẽ có chút cố kỵ, dù sao An Viễn Hầu cũng không phải Hầu gia bình thường lỡ như liên luỵ đến đại ca đây là chuyện Khương Nịnh Bảo không muốn nhìn thấy.

Bây giờ Dương Thư Thanh đã đến Phủ Định Quốc Công nàng là mẹ chồng danh chính ngôn thuận của Dương Thư Thanh, chỉ cần lấy thân phận của trưởng bối liền có thể áp chế Dương Thư Thanh.

Định Quốc Công ánh mắt lạnh lẽo, hai đầu lông mày đều là vẻ lạnh lùng.

Dương Thư Thanh đột nhiên tỉnh táo lại, dùng sức cắn chặt răng không để cho mình ở trước mặt Khương Nịnh Bảo thất thố, cúi người thật thấp trả lời.

"Con dâu không dám."

Từ bên trong kẽ răng chui ra câu nói này, Dương Thư Thanh đem mặc ngọc chế thành ngọc bài cất lấy, thời khắc mang ngọc bài có chữ "Trinh" đã làm nàng ta khuất nhục có lẽ cả một đời này nàng ta sẽ không thể quên.

Trong đáy lòng của Dương Thư Thanh giờ đây là oán hận, phẫn nộ, tuyệt vọng, không cam lòng hỗn hợp lại với nhau kích động không ngừng gần như sắp xông phá tới tim.

Khương Nịnh Bảo!

Ta Dương Thư Thanh nhìn trời lập lời thề.

Một ngày nào đó ta sẽ giết ngươi để trả thù cho khuất nhục ngày hôm nay.

Còn Định Quốc Công là sự uy hiếp làm người e ngại Dương Thư Thanh không dám đối đầu Định Quốc Công, chỉ có thể đem tất cả hận ý cùng lửa giận phát tiết đến trên người Khương Nịnh Bảo.

Khương Nịnh Bảo nghĩ cũng biết nữ chính trong lòng đã cực hận nàng nhưng nàng không thèm để ý, mặc kệ nàng có trêu chọc Dương Thư Thanh hay không nàng ta đều đã nhiều lần ám hại nàng.

Khương Nịnh Bảo cảm thấy hứng thú nhất là nam chính Tạ Cảnh Dực, nàng thờ ơ liếc qua Tạ Cảnh Dực vẫn như cũ mất hồn mất vía, điểm khả nghi trong lòng càng gia tăng.

Tạ lão phu nhân một mực ngồi ngay ngắn ở cao nhìn Dương Thư Thanh thần sắc biến hóa thu hết vào mắt, lông mày không chịu được nhíu lại, lệ khí trên người Dương thị so với lần đầu gặp mặt còn nặng hơn.

Hi vọng phủ Định Quốc Công không bị nàng ta quấy đến chướng khí mù mịt.

Qua xong cửa Định Quốc Công chỉ còn lại cửa ải Khương Nịnh Bảo, Dương Thư Thanh ép buộc mình tỉnh táo lại không dám chủ quan chút nào, nàng ta có dự cảm cửa ải Khương Nịnh Bảo mới thật sự là cửa ải khó qua.

Hoàng ma ma đã đem khay trà bưng đến trước mặt nàng ta.

Dương Thư Thanh vẫn như cũ quỳ gối trên đệm, trên khuôn mặt xinh đẹp giả bộ cung kính hai tay nâng chén trà giơ lên.

"Mẹ chồng, mời dùng trà."

Khương Nịnh Bảo mỉm cười nhìn thấy Dương Thư Thanh nhìn như cung kính mời trà cũng không có đem chén trà tiếp tới, Định Quốc Công ở một bên nhàn nhạt nhìn xem, Tạ lão phu nhân cũng là đang quan sát.

Gả Cho Cha Của Nam Chính - Cửu Nguyệt Vi LamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ