Quỳnh Lâm Yến được cử hành ở Ngự Hoa Viên trong hoàng cung, lúc hai người Khương Nịnh Bảo và Định Quốc Công đến nơi Ngự Hoa Viên đã vô cùng náo nhiệt, hiển nhiên đã có rất nhiều đại thần mang theo gia quyến của bọn họ đã tới rồi, nhóm cung nữ thái giám bận rộn qua lại.
Trên người Định Quốc Công có sát khí, do đó hắn có vị trí cố định giữ khoảng cách khá xa với các vị đại thần khác, lúc Định Quốc Công vừa xuất hiện tất cả các vị đại thần đang có mặt ở đây đều im lặng, yên lặng nhìn hắn đi về vị trí trên cao chuyên dành cho hắn.
Tạ Cảnh Dực là thống lĩnh cấm vệ quân nên hắn cũng có mặt trong đó.
Khương Nịnh Bảo ngồi bên khu vực nữ quyến, bên cạnh nàng đều là các vị công hầu phu nhân và một ít danh môn khuê tú, cao hơn một chút chính là nhóm nữ quyến tông thân hoàng thất.
Trong nhóm công hầu phu nhân này ngũ quan Khương Nịnh Bảo tinh xảo, dung mạo khuynh thành, sóng mắt mềm mại như nước ánh mắt lại xinh đẹp không gì bằng, đặc biệt là sau khi nàng sinh hạ đôi thai song sinh kia khí chất càng mượt mà thành thục hơn ngày xưa rất nhiều.
Một cái nhăn mày hay một nụ cười đều vô cùng động lòng người, sắc khí xinh đẹp đoạt hồn người khác như vậy nhất thời đều khiến các vị danh môn khuê tú ngồi bên cạnh đều có chút ảm đạm thất sắc.
Dù nhóm danh môn khuê tú ngồi cạnh nàng có khí độ tốt như thế nào đi nữa nhưng nụ cười trên mặt cũng đều có vài phần cứng ngắc, còn mang theo chút ai oán, hận không thể cách Khương Nịnh Bảo càng xa càng tốt.
Các vị công hầu phu nhân đều thân thiện chào hỏi Khương Nịnh Bảo, ai nãy đều vô cùng nhiệt tình, nói mấy câu liền dời từ Khương Nịnh Bảo đến đại ca Khương Cẩn của nàng, uyển chuyển hỏi thăm sở thích của Khương Cẩn, thậm chí còn có một vị quốc công phu nhân xuất thân là võ tướng còn hỏi vô cùng thẳng thừng.
"Tạ phu nhân, không biết tân khoa Trạng Nguyên lang thích cô nương có tính cách như thế nào nhỉ, khuê nữ nhà ta đã mười lăm cái xuân xanh, lớn lên xinh đẹp như hoa, có tri thức cũng biết lễ nghĩa, tính tình lại vô cùng hào phóng thẳng thắn."
Vị quốc công phu nhân này còn vừa nói vừa kéo sang một vi cô nương trẻ tuổi xấu hổ đến mức đỏ bừng mặt.
Thật lòng mà nói dung mạo cô nương này có thể nói là thanh tú nhưng đó là khi có thêm trang điểm quần áo, nhưng nếu không có dường như dung mạo cũng chỉ bình thường, hơn nữa lại đứng giữa một đám tiểu cô nương dung mạo như hoa như thế này nhan sắc này liền trở nên không có gì bắt mắt.
Mắt Khương Nịnh Bảo cong cong bờ mi nhẹ nhàng cười yếu ớt, cất giọng dịu dàng dễ nghe trả lời.
"Tần phu nhân, chuyện hôn nhân của đại ca ta hoàn toàn do huynh ấy quyết định, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện hôn nhân của đại ca, chỉ cần là cô nương mà huynh ấy thích ta cũng thích."
Đây là Khương Nịnh Bảo cố ý biểu hiện thái độ của mình, bây giờ đại ca là một chiếc bánh thơm ngon, có người muội phu như Định Quốc Công này không cần nói cũng biết tương lai nhất định có thể một bước lên mây, do đó lúc này đa số các vị phu nhân sẽ chạy lại đây đẩy mạnh tiêu thụ nữ nhi nhà mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Gả Cho Cha Của Nam Chính - Cửu Nguyệt Vi Lam
قصص عامةTại Triều Đại Việt - Định Quốc Công Tạ Hành được nổi danh là nam nhân lớn tuổi nhưng vẫn còn xử nam. Định Quốc Công Tạ Hành nổi danh là Chiến Thần nhưng cho dù tướng mạo đường hoàng, gia thế không kém cũng không có cô nương nào dám tơ tưởng hay đến...