Chương 101: Bởi Như Vậy Sự Tình Liền Dễ Làm

118 7 0
                                    

Tại cửa chính Khương phủ.

Dương thị vẫn còn là đại mỹ nhân phong vận thướt tha, Khương Nam Hoa cũng là nam tử trung niên anh tuấn nho nhã, huynh muội Khương Nịnh Bảo dung mạo đều có chút tương tự Dương thị.

Một nhà bốn người đều đẹp đẽ đứng ở cửa phủ đặc biệt làm người khác chú ý.

Huynh muội Khương Nịnh Bảo cùng cha mẹ ruột một nhà đoàn tụ, không quan tâm người bên ngoài, vui mừng kể lại từng chút chuyện xảy ra trong bốn năm qua, đi theo đến đây còn có Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên không cao hứng khẽ hừ một tiếng.

Một người sống sờ sờ như hắn đứng ở chỗ này mọi người lại không để ý đến hắn, Tiêu Nhiên rất không cao hứng nhưng không có tiến lên quấy rầy đám người Khương Nịnh Bảo, hướng về nơi Định Quốc Công đang đứng ở xa mà gật đầu, liền thở phì phò rời đi.

Khương Nịnh Bảo kích động cùng mẫu thân nói chuyện xong Tiểu vương gia đã rời đi, sửng sốt một chút, nàng còn chưa kịp nói với hắn lời cảm ơn, nhưng nhìn thấy không ít người đứng ở xa nhìn lại đây, vội vàng nói: "Cha mẹ, đại ca, chúng ta trước tiên vào phủ lại nói."

Nói xong nàng quay đầu nhìn Định Quốc Công sau đó cười xán lạn gọi hắn tới.

Cha mẹ Khương Nịnh Bảo từ sớm đã nghe được chuyện của nàng từ chỗ tiểu vương gia Tiêu Nhiên, nhất là chuyện nàng gặp phải khiến cho bọn họ mười phần khó chịu.

Vừa nghe Khương Nịnh Bảo gả cho Định Quốc Công bọn họ lúc đầu rất khiếp sợ cùng lo lắng nhưng Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên đã nói Khương Nịnh Bảo tương đối đặc thù, nàng có thể thoải mái tiếp cận Định Quốc Công mà không bị ảnh hưởng bởi sát khí trên người hắn. 

Bây giờ nhìn thấy nữ nhi mặt mày tỏa sáng, khí sắc hồng nhuận liền biết thời gian qua sống rất hạnh phúc, Tiểu Vương gia thật sự không có lừa bọn họ, hai người mới hoàn toàn yên tâm.

Định Quốc Công ôm hai đứa bé không an phận đáng nhích tới nhích lui đứng ở phía xa, trên khuôn mặt cứng rắn đều là biểu tình lạnh nhạt, thỉnh thoảng thấp giọng dỗ dành hai tiểu gia hỏa, nghe được tiếng Khương Nịnh Bảo gọi mới trầm ổn cất bước đi qua, cung kính chào hỏi với Khương Nam Hoa và Dương thị.

"Bái kiến nhạc phụ nhạc mẫu."

Trên người hắn có sát khí nặng, Khương Nam Hoa cùng Dương thị cũng không dám tùy tiện tới gần, nhưng bọn họ đối với người con rể quyền cao chức trọng này vẫn là rất hài lòng.

"Đều là người một nhà, không cần khách khí như thế."

Dương thị nhìn tới hai đứa bé ngoan ngoãn nằm trong tay Định Quốc Công, trong mắt tràn đầy vẻ yêu thích.

"Bọn nó chính là Kỳ nhi cùng Lân nhi, dáng dấp thật đẹp." Nói xong, bà đem hai cái khóa trường mệnh đã chuẩn bị đặt vào tay Khương Nịnh Bảo: "Nịnh Bảo, đây là lễ vật ta cho hai đứa nhỏ, con nhận trước giúp chúng."

Khương Nịnh Bảo cười nhận lấy.

"Cảm ơn mẫu thân."

Ánh mắt Khương Nam Hoa nhìn hai đứa bé song sinh của Khương Nịnh Bảo, nhìn thấy bộ dáng trắng trẻo mập mạp của bọn chúng trong lòng vui vẻ, cháu nội chưa có nhưng có cháu ngoại để ôm cũng tốt.

Gả Cho Cha Của Nam Chính - Cửu Nguyệt Vi LamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ