291. Đùa Bỡn Ngươi Không Thương Lượng

133 6 0
                                    

Trần Tú Tài chỉ Quỷ Vương Dạ Quân nói: "Vị này chính là Quỷ vương, quan lớn nhất quỷ giới, anh ta nói cái gì chính là cái đó. Tốt nhất ngươi đừng vòng vo, nếu muốn sớm rời khỏi đây một chút thì mau nói, bằng không ngươi cứ tiếp tục ở lại đây đi, không có ngươi, chúng ta cũng có thể ra ngoài, nhiều lắm là tìm thêm chút thời gian thôi, chọn thế nào, tự ngươi xem xét."

Quỷ Vương Dạ Quân trừng Trần Tú Tài một cái, tuy anh không nói gì, nhưng ánh mắt anh lại có thể xé cái tên này thành mảnh vụn trong phút chốc, hai, có người muốn tìm đường chết cản không nổi.

Con quỷ nghe xong nửa tin nửa ngờ hỏi: "Vậy nếu thật sự xảy ra chuyện, các người sẽ không đổ lên đầu tôi?"

Thái độ ưỡn ẹo này khiến Trần Tú Tài muốn mắng người, nói nửa ngày vẫn còn quẩn quanh ở đây, ai có thể nhịn nổi giận trong bụng chứ, có lẽ cũng là tôi, bởi vì dọc đường đi tôi đều nằm nhoài trên lưng lão già chết tiệt nên không mệt chút nào.

"Ông nội nhà ngươi, tiểu gia ta làm Ngôn Linh Sư đến nay còn chưa gặp phải nhiều phiền toái như vậy, nếu ngươi không nói bây giờ tiểu gia ta liền bắt ngươi, có tin không?" Lúc này, Trần Tú Tài thực sự tức giận, anh ta ra vẻ lập tức muốn diệt con quỷ này.

"Đừng đừng đừng, tôi nói là được rồi." Con quỷ thấy vạt lập tức rụt cổ lại khiếp đảm nói: "Nói thật, bây giờ trong núi đích thực không thích hợp, các người cứ theo hướng này đi thẳng về hướng đông là được."

Trần Tú Tài cười gượng hai tiếng nói: "Được. Vậy ngươi cứ đứng ở đây chờ, chờ chúng ta đi ra, tự nhiên sẽ dẫn ngươi tới quỷ giới địa phủ báo tin. Nếu ngươi dám đùa bỡn chúng ta, ngươi không có quả ngon mà ăn đâu."

Quỷ vật cười khanh khách: "Tiểu nhân không dám."

Có chỉ dẫn, chúng tôi rất nhanh liền lên đường đi về phía Đông.

Từ khi chúng tôi tiến vào mảnh rừng này, cuối cùng tôi cũng có cảm giác bị người theo dõi. Phía trước là Trần Tú Tài,phía sau là lão già chết tiệt, nhưng bây giờ tôi nằm trên lưng lão già chết tiệt, phía sau hẳn không có người khác, sao lại có cảm giác này chứ?

Tôi tự nói với mình không cần nghĩ lung tung, vào thời điểm này nghi thần nghi quỷ đối với mình không có gì tốt, người dọa người dọa chết người sao? Tôi còn suy nghĩ lung tung như vậy nói không chừng chưa ra ngoài đã thành bệnh thần kinh rồi. Nhất định là vừa nãy bị con quỷ kia dọa, nên mới có loại cảm giác bị theo dõi này.

Tôi khuyên mình không cần nghĩ loạn, theo Trần Tú Tài bọn họ đi về phía Đông. Sau khi đi ra một đoạn đường thật dài, chưa tiến vào khe núi, trái lại đi tới trước một cửa hang động, tôi nhớ cái hang động này, nơi này không phải là mộ của Điền Linh Nhi kia sao? Trước kia tôi bị ma nữ mang tới đây, nên có ấn tượng đặc biệt sâu sắc.

Lần này chúng tôi đều bối rối, động này là ở sau núi, cách khe núi kia một khoảng rất lớn. Vẫn đi về phía Đông, đi ông nội nhà nó. Hóa ra chúng tôi bị con quỷ kia đùa bỡn.

Liếc mắt nhìn nhau, Trần Tú Tài không nhịn được mắng: "Thánh họ nó, ông đây nhất định phải diệt nó, dám chơi đùa ông đây nhàm chán như vậy."

[Q1] Quỷ Hôn - Phù HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ