Chương 43: Ước hẹn tuyệt thế

0 0 0
                                    

Tiếng cười to của Chiến Bắc Dã quanh quẩn ở mấy cánh cửa cung, sắc mặt Yến Kinh Trần đã xám ngắt từng tầng.

Hắn xiết chặt nắm tay, như muốn vắt cạn mồ hôi túa ra từ lòng bàn tay mình. Ngay cả gân xanh trên trán cũng nhảy thình thịch, trong mắt hiện lên những tia máu, ngang một đường dọc một đường như sợi dây thừng, muốn trói lại cô gái mình yêu nhưng đã để vụt mất.

Tuy nhiên, cô gái đối diện hắn lại ngửa mặt trông trời, chiếc cằm khắc họa những vòng cung nho nhỏ kiên định trong ánh đuốc bập bùng. Chiến Bắc Dã phía sau nàng bĩu môi cười khẩy, ánh mắt Vân Ngấn lạnh lùng, nhưng chẳng ai liếc Yến Kinh Trần dù chỉ một cái

Chỉ có Bùi Viện, ả cứng đờ vịn tay Chiến Bắc Dã, nhìn chằm chằm vị hôn phu của mình với ánh mắt tức giận và tuyệt vọng.

Giữa răng ả phát ra tiếng ken két khe khẽ, thanh âm vang lên trong thời khắc yên tĩnh đến nghẹt thở này, khi nghìn quân đã tuốt dao kiếm ra khỏi vỏ bày trận đón địch, khiến lòng người rét căm căm.

Yến Kinh Trần né tránh ánh mắt bi phẫn điên cuồng của Bùi Viện, khao khát tràn trề nhìn chằm chằm Mạnh Phù Dao. Tuy nhiên, rất lâu sau đó, nắm tay đang xiết chặt của hắn cũng từ từ buông lỏng.

Vết thương trong lòng bàn tay hình trăng lưỡi liềm, bị móng tay bấu vào lập tức thấm ra máu, lại bị mồ hôi pha loãng thành màu đỏ nhạt, từng giọt từng giọt thầm lặng rơi trên nền đá xanh rồi biến mất.

Nơi đáy mắt hắn giấy lên quyêt tâm sống mái một trận, dù có máu chảy thành sông.

Một lúc lâu sau, hắn lạnh lùng ra lệnh "Giết..."

Chữ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng một tiếng nổ lớn vang lên ầm ầm chấn động bốn bề, như có vật nào đó đập vào cánh cửa cung bằng đồng thau kia, khiến cánh cửa chấn động.

Tiếng va chạm nặng nề nghe như tiếng của thân thể và vật thể đập vào nhau. Chỉ chốc lát sau trên tường đá xanh chảy xuống một dòng máu đỏ thẫm, quanh co uốn lượn như rắn bò, rồi từ từ chảy vào những khe cửa.

Tất cả mọi người đều cúi đầu nhìn chằm chằm dòng máu dưới chân theo bản năng. Rõ ràng là không nhiều lắm, nhưng lại khiến cho những người nhìn thấy đều nảy sinh cảm giác lạnh lẽo. dường như có chuyện gì đó bất ngờ gì đó đã xảy ra, kinh hãi, dữ tợn, máu nóng tung tóe khắp nơi, tích tắc đã khiến mọi người như ngừng thở.

Mọi cặp mắt sáng quắc đều đổ dồn vào cửa cung trước mặt.

Một lát sau lại vang lên tiếng vang lớn, đồng thời cũng dậy lên tiếng reo hò và chém giết, mùi máu tanh nồng xông lên đến tận trời, màn sương màu hồng nhạt như giăng phủ khắp không trung, có tiếng người gào to: "Kẻ cản ta phải chết"

Có người kêu thảm thiết: "Á! Cấm vệ quân"

Tiếng người la, tiếng ngựa hí, tiếng kêu gào thảm thiết hòa cùng lửa cháy hừng hực. Khói đen và mùi máu tanh nồng vờn quanh cửa cung cao rộng, xộc vào trong mũi người bên trong cửa cung. Tiếng người bị hất văng đập vào cửa cung vang lên nặng nề, có thứ gì đó tứ tán khắp nơi, dường như là tứ chi của con người, bị bắn lên cao rồi rơi bình bịch xuống đất.

Phù Dao Hoàng HậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ