Đứng trước cửa nhà trọ, Tần Lạc tha thiết mong chờ nhìn hai bên đường, đợi ai đó, nhưng cũng đã 8:00 giờ tối, mà vẫn không đợi được người cậu muốn đợi.
Thất vọng cúi đầu, Tần Lạc trong lòng cảm thấy bản thân bị chơi xỏ.
Đầu rũ xuống xoay người đi về hướng nhà mình.
Lúc trước nghe Lục Lâm nói buổi tối đến tìm cậu, cậu còn tưởng rằng Lục Lâm sẽ như cũ lúc năm giờ sẽ gọi điện thoại cho cậu, rồi sau đó đến trước nhà trọ đón cậu cùng đi, cho nên Tần Lạc trước năm giờ liền về tới nhà trọ bên này, đợi Lục Lâm, nhưng thời gian cứ từng phút từng phút trôi qua, vẫn không có điện thoại của Lục Lâm.
Tần Lạc sau khi do dự một chút, liền chủ động gọi cho Lục Lâm, điện thoại gọi được, nhưng vấn đề là không ai bắt máy.
Lúc đó khó tránh khỏi có phần tức giận, nhưng cậu vẫn kiên trì chờ đợi, không nghĩ đến đợi tới bây giờ Lục Lâm vẫn không xuất hiện, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không gọi.
Cảm giác mất mát trong lòng khó mà xóa đi được, Tần Lạc cảm thấy bản thân cố gắng duy trì biểu tình không vui không buồn đều đã cứng ngắc lại.
Xuất ra chìa khoá nhà, mở cửa, từ nay về sau cậu không thể tiếp tục trở về ở nữa, cảm giác thật sự có chút không muốn.
'Cạch' một tiếng mở cửa nhẹ nhàng, Tần Lạc mới mở ra một khoảng hẹp, liền có ánh đèn từ trong phát ra, hơn nữa trong nhà còn có tiếng TV truyền tới, khiến Tần Lạc không khỏi sửng sốt.
Cậu mới không nghĩ rằng cậu đã quên tắt TV, bởi vì đó là chuyện không có khả năng.
Là ai ở nhà sao?
Trong nháy mắt, thần kinh Tần Lạc lập tức căng cứng, cẩn thận mở ra cửa lớn, sau đó đi vào, ngay sau đó liền bị người đang nhàn nhã ngồi xem TV trong nhà cậu làm cho câm nín.
"Anh sao lại ở đây?" Tần Lạc kinh ngạc nhìn người vì nghe tiếng cậu mở cửa mà quay đầu lại cười xán lạn với cậu.
"Tôi không phải đã nói với cậu đã sẽ đến tìm cậu rồi sao?" Người nọ đúng là Lục Lâm, hiện tại đang cười đến cả khuôn mặt xán lạn, đưa tay gãi gãi đầu, chào hỏi Tần Lạc.
"Anh đúng là đã nói vậy, nhưng vấn đề là sao lại tới nhà tôi? Sao anh biết đây là nhà của tôi? Sao có thể vào được?" Tần Lạc chỉ Lục Lâm kích động nói. Nhà mình dễ dàng bị đột nhập như vậy, chết rồi còn gì!
"A, này, tôi là muốn cho cậu một sự ngạc nhiên, cho nên đến nhà cậu. Vốn là không biết nhà cậu là phòng nào, nhưng một dì đi qua chủ động nói chuyện với tôi, rồi mới thuận tiện hỏi, còn làm sao tiến vào được,,, tạm thời giữ bí mật." Lục Lâm một tay khoát lên sofa, một tay lắc lắc, giải thích với Tần Lạc, nhưng cái giọng điệu kia của hắn Tần Lạc nghe thấy liền biết hắn đang bịa vớ vẫn.
"Giữ bí mật?" Tần Lạc híp mắt, đối với lời này có
Lục Lâm đứng dậy như ở trong nhà mình, quen thuộc tiêu sái đi vào phòng ăn nhỏ, Tần Lạc lúc này mới phản ứng lại trong nhà có một mùi thơm khiến người ta thèm nhỏ dãi. Tần Lạc mang theo nghi hoặc, vừa đến phòng ăn liền thấy trên bàn rất nhiều đồ ăn hấp dẫn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu nghiệt tấn công
RandomTác giả: Phục Mộc Tình trạng: đã hoàn Lời của tác giả: Hai người họ, một là thiếu gia của hắc bạch lưỡng đạo, dung nhan yêu nghiệt, mắt phượng tao nhã khẽ nâng liền ngay lập tức vô tình đầu độc người khác. Một là tiểu cảnh sát siêng năng chuyện...