Ánh thu vẫn luôn ấm áp, cho dù nó đến khiến cây lá đều phiếm vàng, nhưng vẫn làm người ta vui vẻ. Trong một khu vườn lớn, từng mảng cây thường xuân lớn được mùa thu yêu mến, vẫn còn mang một chút màu xanh tươi của nó, khiến vườn hoa thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp.
Trong vườn hoa rộng lớn có một biệt thự lớn, trong đó lại có một phòng sách lớn, trong phòng sách giờ phút này đang vang lên tiếng đánh máy rất nhanh. Cả căn phòng chỉ có duy nhất tiếng 'tách tách' kia, đơn điệu lại cô đơn.
Thẳng đến khi bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, kia kiện bàn tiếng va chạm mới dừng lại một chút, người trong căn phòng cũng chính là Lục Sanh đáp một tiếng sau tiếp tục làm việc.
Tiến vào chính là quản gia Lục gia, ông đi vào rồi tiến lại cung kính nói với Lục Sanh: "Đại thiếu gia, nên dùng cơm trưa rồi, ngài muốn ở phòng ăn dùng cơm hay là đưa đến phòng sách?"
Tay Lục Sanh hơi ngừng một chút, nhìn thời gian, đã là 12 giờ trưa, nghi hoặc ngẩng đầu hỏi quản gia: "Lâm đâu?"
Mấy ngày qua, Lục Lâm mỗi ngày đều đến chỗ này, hôm nay sao không đến?
"Nhị thiếu gia vừa mới đi ra ngoài." Quản gia cung kính trả lời.
"Đi ra ngoài?" Lục Sanh lặng đi một chút, nhíu mày nghĩ, rồi mới dặn dò quản gia đem cơm trưa đưa đến phòng sách, quản gia liền lập tức lui ra ngoài.
Chờ người, chờ thời cơ. Ngày đó Lục Lâm đã nói như vậy, hiện tại đi ra ngoài, chẳng lẽ thời cơ đã tới sao? Thật không biết người như thế nào khiến hắn để bụng như vậy.
Lục Sanh trong lòng nghĩ đến, nhưng hắn không tính toán gọi điện thoại hỏi Lục Lâm. Lục Lâm không thích người khác nhúng tay vào chuyện của hắn, hắn sẽ không đi chạm vào cái vảy ngược của Lục Lâm.
Kéo ngăn kéo, đem con vịt màu vàng vài ngày nay bị hắn giấu ở trong ngăn kéo mang ra, nhẹ nhàng bấm một cái, nghe thấy tiếng cạc cạc, khóe miệng nhịn không được cong lên.
Trên đường lớn náo nhiệt, Tần Lạc cùng Hoàng Hạo sóng vai đi. Sau khi ở nhà Xuyên ca dưỡng vài ngày, vết thương của Tần Lạc đã không còn đáng lo, buổi sáng đã thương lượng với Xuyên ca, muốn cùng bọn họ đi ra ngoài, Xuyên ca mặc dù không có lập tức đáp ứng để cậu đêm nay cùng bọn họ ra ngoài, nhưng cũng không tiếp tục phản đối, nếu còn muốn cùng đi thì nói với Xuyên ca một tiếng, Xuyên ca sẽ đồng ý. Tần Lạc đương nhiên là nhịn không được mà cao hứng, chỉ là tình huống vài ngày nay của Hoàng Hạo khiến cậu có chút lo lắng, cho nên liền lấy cớ muốn đi mua chút đồ, để Hoàng Hạo đi với cậu, có thể nhân tiện hỏi một chút.
"Hạo ca anh mấy ngày nay xảy ra chuyện gì vậy?" Tần Lạc nhìn nhìn xung quanh, thấy bên cạnh không có ai mới lên tiếng hỏi.
"Cái gì?" Hoàng Hạo tựa hồ có chút thất thần, nghe tiếng Tần Lạc có hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Tần Lạc.
"Tôi hỏi anh mấy ngày nay xảy ra chuyện gì? Dáng vẻ mất hồn mất vía, có phải xảy ra việc gì hay không?" Tần Lạc lo lắng hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu nghiệt tấn công
De TodoTác giả: Phục Mộc Tình trạng: đã hoàn Lời của tác giả: Hai người họ, một là thiếu gia của hắc bạch lưỡng đạo, dung nhan yêu nghiệt, mắt phượng tao nhã khẽ nâng liền ngay lập tức vô tình đầu độc người khác. Một là tiểu cảnh sát siêng năng chuyện...