Chương 70: Món kho
"Chào Lạc tiên sinh, tôi là Điền Vũ Chân, bạn học của Triệu Kiến Thiết, thực mạo muội tới quấy rầy ngài, có lẽ Triệu Kiến Thiết cũng nói qua với ngài về tôi rồi nhỉ?" Điền Vũ Chân đem hạt giống đều bỏ ra sau đó hướng về phía Lạc Vân Thanh lộ ra một nụ cười tươi.
Lập tức Lạc Vân Thanh cảm giác được tràn ngập vẻ trong sáng của thanh niên trước mặt ập vào mắt, trong lòng cảm thán nụ cười của hắn quả là vũ khí sắc bén, cười rộ lên càng giống như một sinh viên còn chưa ra trường chứ không giống với người đã ra ngoài xã hội làm việc. Nói thật nếu bọn họ không nói, Lạc Vân Thanh quả thực không thể tin được đây là bạn học cũ của Triệu Kiến Thiết. Tuy vẻ ngoài Triệu Kiến Thiết cũng khá, cũng coi như là nam nhân tinh anh, hơn nữa cũng không già, nhưng nếu đem so sánh, thì hắn giống như bố của Điền Vũ Chân chứ không phải là bạn học cũ!
Nhìn Điền Vũ Chân như vậy, Lạc Vân Thanh hiếm khi ngây ngốc gật đầu, đôi mắt đào hoa như một hồ xuân thủy xuất hiện một tia mê mang, cả người phong tình tuyệt diễm.
Tuy Triệu Kiến Thiết đã nói qua với Điền Vũ Chân là Lạc Vân Thanh rất đẹp, ánh mắt đầu tiên thấy Lạc Vân Thanh của hắn cũng cảm thấy thiếu niên này đẹp, trong mắt hắn, mấy đại minh tinh lấy giá trị sắc đẹp để nổi tiếng trong giới giải trí cũng không mấy người xinh đẹp hơn cậu, nhưng không ngờ nhìn gần cư nhiên càng không chịu được, da thịt trắng nõn giống như không có lỗ chân lông, còn có mặt mũi má cùng đuôi mắt thêm cánh môi hồng nhạt khỏe mạnh kia càng thêm điểm.
Cũng không biết đứa nhỏ này lớn lên như thế nào! Vẫn luôn cảm thấy bản thân bảo dưỡng thực tốt Điền Vũ Chân không thể không chịu phục, làn da của hắn so với Lạc Vân Thanh thật sự kém nhiều.
"Tôi và lão Triệu là bạn học, theo hắn gọi cậu một tiếng Vân Thanh được không?" Điền Vũ Chân liền đi lên lôi kéo làm quen, ngữ khí rất là thân thiết, nhưng Lạc Vân Thanh cũng không chán ghét, vì hắn thoạt nhìn quá "sạch sẽ."
Đúng vậy, sạch sẽ! Đều là người ra xã hội nhiều năm như vậy, Lạc Vân Thanh cư nhiên còn có thể nhìn ra ở trên người hắn cái loại ngây thơ phấn chấn tràn đầy tinh thần của sinh viên mới ra xã hội, nhưng mà....từ điều này Lạc Vân Thanh có thể cơ bản kết luận nhân phẩm của hắn sẽ không quá kém.
"Có thể." Lạc Vân Thanh gật gật đầu.
"Vân Thanh này, hôm nay tôi tới làm gì tin rằng cậu cũng biết nhỉ? Tôi cũng không quanh co lòng vòng nữa, tôi hôm nay tới chính là muốn đem hạt giống cho cậu nhìn xem, nếu thích hợp chúng ta liền hợp tác, không thích hợp thì lần sau cũng có thể hợp tác." Nói xong Điền Vũ Chân đem một hộp hạt giống lớn nhất trước mặt đẩy đến trước mặt Lạc Vân Thanh.
"Đây là hạt giống hoa hồng Thiên Diệp?" Lạc Vân Thanh nhìn thoáng qua hộp hạt giống, so với hạt giống của công ty hạt giống khác đúng là càng thêm no đủ.
Tùy ý cầm lấy một viên hạt giống xem xét, vừa cầm lên tay Lạc Vân Thanh liền nhìn đến hạt giống này "màu xanh lục" chiếm phần lớn, trong đó một phần nhỏ là điểm điểm màu xám.
BẠN ĐANG ĐỌC
(EDIT HOÀN) KỲ THỰC TA CỰC KỲ CÓ TIỀN - HÀO TUYẾT
HumorTác giả: Hào Tuyết Tình trạng: Hoàn thành - 211 chương + 6 phiên ngoại Edit: Bilundethuong Tình trạng edit: Hoàn KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!! Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Dị năng , Ngọt sủng , Tinh tế , Làm gi...