Au lấy bối cảnh bình yên trước cơn bão, nhóm Tanjirou, Zenitsu, Inosuke chưa cần tham gia cuộc huấn luyện.
Couple: InoZen.
Số chương: oneshot.
_______Inosuke là một cái đầu heo không bao giờ bị cảm. Các loại cảm nắng, cảm lạnh, cảm giông, cảm bão đều chưa từng bị qua. Vì vậy đối với căn bệnh phổ biến ai ai cũng mắc phải này, cậu mạnh mẽ cảm thấy nghi ngờ độ phát tán của nó.
Ngay cả lúc mầm bệnh đang ở bên cạnh, cậu vẫn khỏe như văm chạy nhảy cười đùa như điên. Ngày ấy khi Zenitsu mang một thân bị bệnh khó chịu trong người đi tìm Shinobu, cô đã cười ôn hòa đáp lại lời oán thán của cậu nhóc tóc vàng.
"Cậu vốn biết động vật đơn bào không bị cảm."
Zenitsu nghĩ tên đầu heo kia rõ ràng cũng là động vật đơn bào, không bị cảm cũng không thể trách, tại sao cậu ngu ngốc đến mức cảm mạo cũng chẳng dám đến gần như thế! Zenitsu không ngốc, cũng không điên đến mức dư sức mà so đo.
Cậu chỉ có thể xin một đơn thuốc mạnh hơn để trị cái căn bệnh cảm lạnh mấy ngày rồi chẳng thuyên giảm của mình. Tính ra Zenitsu cũng không đến mức bệnh đến liệt giường nhưng tay chân bủn rủn khó chịu vẫn có thật, cậu cảm thấy liệt giường cũng là chuyện sớm hay muộn.
Ấy vậy mà, cậu chẳng thể yên thân được một chút. Cái tên đầu heo nọ chẳng có nhiệm vụ gì suốt ngày lảng vảng bên cạnh, Tanjirou bận làm nhiệm vụ đã rời đi ngày hôm trước, hiện tại không ai ngăn cản. Zenitsu và Inosuke suýt thì đánh đến mẻ đầu, may mắn Zenitsu chẳng còn tí sức lực nào đánh trả tên ngu ngốc kia.
Rồi chuyện gì cũng tới, bệnh cảm của Zenitsu nặng hơn trước, Shinobu đến xem sau đó liền đem cậu cách ly với mọi người. Cô bảo cậu bị cúm rồi, có thể lây cho người khác, đẩy tên đầu heo thẫn thờ ra khỏi gian phòng.
Inosuke đứng sững trước cánh cửa đóng im lìm hồi lâu, không biết nghĩ gì lại ngẩng đầu, hăng hái xách kiếm chạy đi. Aoi vốn dĩ đang chăm sóc cho Zenitsu trong phòng nghe phong phanh, đi ra ngó xung quanh phát hiện không thấy người bèn quay về phòng.
Giúp Zenitsu lau lau sạch người đổ mồ hôi, Aoi thầm cảm thán, cậu không biết ăn gì mà lớn, làn da rõ ràng trắng đến kinh người. Cũng có cơ bắp nhưng không rõ ràng, đồ sộ như tên ngốc kia. Ngược lại còn mềm mềm, sờ rất đã tay.
"Cũng không biết dưỡng cho ai sờ..." Được rồi, Aoi có chút ganh tỵ với làn da này rồi đấy.
Giống như nghe thấy tiếng thì thầm, Zenitsu mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, đôi mắt giờ đục ngầu đảo quanh phòng. Cậu nheo nheo mắt, ngoại trừ Aoi đang vắt khăn bên cạnh ra liền không có ai khác.
"A, Aoi..."
"Tỉnh? Cảm thấy thế nào rồi?" Nghe tiếng kêu thều thào yếu ớt của cậu, Aoi liền cẩn thận thay khăn nóng trên đầu.
Zenitsu dùng tay kéo khẩu trang chắn trước mặt mình ra, hết sức cố gắng nói cho ra chữ. Cậu thật sự chẳng còn hơi sức, nhưng vẫn không kiềm được hỏi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[KnY fanfic] Có Một Đóa Hướng Dương Rất Vàng - All x Zen.
ФанфикẢnh bìa: Shinobu Hayashi (tranh được đăng trên Hội Vẽ). Tập hợp đoản tự viết về cậu bé tóc vàng trong KnY - Agatsuma Zenitsu. Đang ship: TanZen, TenZen - UZen, KaiZen, InoZen UwU