Chương 82

65 7 0
                                    

Chấp Hình Ti.

Trong tiềm thức Ân Hy , nơi truyền thuyết này nhất định phải âm trầm khủng bố một chút. Dụng cụ tra ấn bày đầy đất, sau đó trên mặt đất là máu tươi đọng lại thành màu đen. Nhưng nằm ngoài dự kiến của nàng, Chấp Hình Ti hoàn toàn không phải như vậy. Tuy rằng không tính là ấm áp, nhưng tuyệt đối không âm trầm.

Ân Hy bị đưa vào một gian phòng, có chút giống với nha môn công đường trong phim truyền hình. Ân Hy vừa nhìn thấy như vậy, đoán chừng là phải hầu tòa rồi.

Trong phòng có hơn mười cung nữ đứng ở hai bên, bộ dạng đều vô cùng đanh thép. Ở giữa là hai nữ nhân đang ngồi, một người trong đó là Doãn Cung Chính của Cung Chính Cục, người còn lại Ân Hy không biết.

Doãn Cung Chính thấy Ân Hy bị dẫn vào, nhưng vẫn khách khí nói: "Nữ quan Thanh Diệp đã được bỏ cung tịch, đương nhiên không giống những cung nữ khác. Người đâu, dọn chỗ."

Không nghĩ tới còn có thể được ngồi, Ân Hy có chút thụ sủng nhược kinh.

"Mời nữ quan Thanh Diệp tiến lên, chỉ là xin ý kiến một vài tình huống mà thôi." Doãn Cung Chính nói chuyện vẫn rất khách khí. Bên cạnh có cung nữ đưa lên một bản ghi chép. Ân Hy nhận lấy xem kỹ. Nghi hoặc trong lòng đại khái đã rõ ràng được vài phần.

Hóa ra khi Trần Chiêu nghi thừa nhận mình chính là chủ mưu đằng sau chuyện ám sát thì đồng thời cũng khai ra một số đồng đảng. Một trong số đó chính là Ân Hy . Trần Chiêu nghi xác nhận Ân Hy cũng là người biết rõ chuyện này, cho nên trước đó mới có chuẩn bị sẵn. Ở bữa tiệc tẩy trần một mình địch lại mấy tên thích khách, cứu Trình phi cùng Dạ Uyển phi . Sau đó danh lợi song thu, trở thành tâm phúc trong cung. Chuyện này cũng được Hoắc Tiệp dư chứng thực. Nàng cũng nhận được tin tức, cho nên trước đêm yến tiệc mới cố ý sinh bệnh, tránh được một trận tàn sát.

Ân Hy xem hết bản ghi chép, ngẩng đầu nhìn Doãn Cung Chính, chờ câu hỏi của nàng.

Doãn Cung Chính ho nhẹ một tiếng, "Nữ quan Thanh Diệp, lời Trần Chiêu nghi nói có phải là thật hay không?"

"Hoàng toàn là nói bậy." Ân Hy đáp.

Doãn Cung Chính gật đầu, "Thế nhưng quả thật là ngươi thông qua chuyện lần đó mà lập đại công. Ngươi là một cung nữ nho nhỏ, làm sao lại có bản lĩnh lớn như vậy, một mình địch lại mấy tên thích khách?"

Ân Hy nhíu mày. Đây là logic kiểu gì vậy? Ta cứu người chẳng lẽ cũng sai sao? "Cung Chính đại nhân, ta tập võ cũng chỉ là để phòng thân. Ngày đó tình hình khẩn cấp, nếu ta là cung nữ của Trình phi nương nương, đương nhiên muốn bảo hộ nàng chu toàn. Lập công hay không lập công, lúc ấy ta không có cơ hội để suy nghĩ. Cung Chính đại nhân, người nên biết, vì cứu hai vị nương nương, ta suýt nữa bỏ mạng, người cảm thấy ta sẽ dùng mạng đánh cược để lập đại công sao? Loại chuyện buôn bán lỗ vốn như vậy, đại nhân sẽ làm sao?"

Doãn Cung Chính thay đổi sắc mặt, nữ nhân ở bên cạnh nàng lớn tiếng nói: "Cung Chính đại nhân việc gì phải cùng nàng vô nghĩa, đã vào Chấp Hình Ti, đều phải nếm chút khổ mới chịu nói thật."

Sắc mặt Ân Hy cũng trầm xuống. Nàng không phải người nóng tính. Nếu là nói chuyện hòa nhã thì thế nào cũng được, nhưng nếu là mạnh bạo, nàng chung quy cũng đã từng giết người, vẫn sẽ có vài phần hung ác.

"Không biết vị này là..."

Doãn Cung Chính giới thiệu nói: "Vị này chính là cung nữ chấp sự (quản lý, trông coi) Chấp Hình Ti, Ly Yên cô cô."

"Thanh Diệp tiếp kiến Ly Yên cô cô." Ân Hy khẽ gật đầu.

Nhưng Ly Yên sẽ không hòa nhã như Doãn Cung Chính. Nàng chưởng quản Chấp Hình Ti, là tâm phúc của Hoàng hậu. Đối với Thanh Diệp, nàng cũng đã nghe qua. Gần đây là cung nữ có danh tiếng nhất trong cung, hôm nay gặp cũng không thấy có gì đặc biệt.

"Trần Chiêu nghi đã khai ra ngươi, coi như ngươi không phải đồng mưu, nhất định cũng là người biết chuyện. Cụ thể như thế nào, ngươi còn không mau khai ra!" Ly Yên cao giọng nói.

Ân Hy biết hôm nay gặp phải người không nói lý lẽ. Nàng cũng không muốn dây dưa quá nhiều với Ly Yên, "Ly Yên cô cô, ta cùng với Trần Chiêu nghi xưa nay chưa từng qua lại, việc này lại là đại sự liên quan đến sinh tử, làm sao ta có thể biết được? Chẳng lẽ chỉ bằng lời nói một phía của Trần Chiêu nghi đã có thể định tội ta sao? Trần Chiêu nghi đã là người phải chết, đương nhiên muốn kéo theo nhiều người. Ta cứu Trình phi nương nương, phá hỏng kế hoạch của nàng, sớm đã bị nàng coi là cừu định. Dưới lập trường như vậy, lời của nàng cũng có thể tin sao?"

Ly Yên cười lạnh nói: "Thanh Diệp, đều nói ngươi không giỏi ăn nói. Theo ta thấy, lời đồn đại sai rồi. Xem cái miệng giả dối này, ra vẻ thông thạo, rõ ràng là xảo ngôn ngụy biện, ý đồ đổi trắng thay đen, vì mình cởi tội."

Ân Hy cảm thấy đời này mình chưa từng gặp phải người nào không nói lý lẽ như vậy. Chẳng lẽ Chấp Hình Ti trong truyền thuyết chính là nơi đức hạnh như thế này sao? Nàng liếc mắt nhìn Doãn Cung Chính, "Cung Chính đại nhân nói thế nào?"

Doãn Cung Chính dường như có chút khó xử, "Nữ quan Thanh Diệp, ta khuyên ngươi vẫn nên nói ra sự thật là tốt nhất."

Ân Hy nghe được lời này, hoàn toàn thất vọng rồi. Nàng lạnh lùng cười, "Sự thật là Trần Chiêu nghi nói hưu nói vượn, muốn kéo ta làm đệm lưng."

"Ta thấy ngươi là muốn thoát tội mới đúng." Lông mày của Ly Yên đều sắp dựng thẳng lên.

Ân Hy nhìn chằm chằm Ly Yên, nói: "Nếu Ly Yên cô cô nhận định Thanh Diệp có tội, thì việc gì phải tiếp tục thẩm tra? Người trực tiếp định tội ta không phải là được rồi sao? Chúng ta còn ở nơi này mò mẫm làm trễ thì giờ làm gì?"

Ly Yên biến sắc, cả giận nói: "Đương nhiên là cần khẩu cung của ngươi! Nếu không ai ở chỗ này tốn thời gian với ngươi?"

"Khẩu cung? Khẩu cung gì? Khẩu cung ta cùng với Trần Chiêu nghi là đồng mưu?" Ân Hy cười đến vô cùng khinh thường, "Ly Yên cô cô, chính người viết một bản không phải là được rồi sao. Ta thấy chuyện này đầu đuôi người rõ ràng nhất, cần gì phải hỏi ta?"

Lời này hoàn toàn chọc giận Ly Yên. Nàng luôn luôn dựa vào khổ hình để bắt các cung nữ thái giám nhận tội. Đối với Ân Hy tiên lễ hậu binh tất cả cũng chỉ vì e ngại Doãn Cung Chính ở đây. Không ngờ Thanh Diệp này không chỉ không nhận tội, còn châm chọc khiêu khích nàng. Loại chuyện này là rất nhiều năm nay nàng chưa từng gặp phải.

"Xem ra không dùng hình là ngươi không chịu khai. Người đâu, trước tiên đánh hai mươi đại bản!" Ly Yên ra lệnh một tiếng, lập tức có hai cung nữ to khỏe kéo Ân Hy ép ngã xuống đất, còn có hai cung nữ khác cầm bản tử chuẩn bị động thủ.

Mạc Đạo Vô Tâm ( Ver EunXiao)Where stories live. Discover now