Ngày 16 tháng 4 năm 2020, lúc 17 giờ chiều (múi giờ Nhật, GMT + 9).
Tại nhà của hội Ryusoulger, Kou đang đánh đàn guitar trong phòng. Tiếng đàn guitar vang lên từng hồi sầu não như nhạc đưa tang.
"Hơi đâu mà chơi nhạc đám ma vậy ông thần." Canalo mặt mũi nặng như chì lườm nguýt Kou.
Thế mà Kou cứ đàn lên những giai điệu buồn thảm đến mức chẳng ai muốn nghe. Chắc hẳn mấy ngày bị nhốt trong nhà, đúng hơn là hơn cả tháng ở nhà trốn dịch, đã làm cho tâm can chàng ta biến đổi đến kỳ lạ. Từng tiếng đàn cứ não nề buồn bã, nghe tưởng đâu là nhạc khóc thương cho một ai đó đã khuất núi.
Nhưng sự thật mới té ngửa ra là Kou đang học đàn guitar và mới tập được mấy ngày nên trình còn nghiệp dư lắm.
Ngày 16 tháng 4 năm 2020, lúc 17 giờ chiều (múi giờ Nhật, GMT + 9).
Tại nhà của hội Lupinranger-Patrenger, Kairi đang chăm sóc chậu hoa cúc đỏ trong vườn nhà. Cậu ấy mở bài livestream trên mạng, một bài livestream cũ của Juru khi cậu ấy đang ở bệnh viện cách ly để chống chọi với sự cô đơn trên giường bệnh:
"Rất nhiều người càng không có tiền, càng đổi cách sống trở nên keo kiệt, do đó không tự chủ được mà muốn lợi dụng người khác, chiếm chút lợi nhỏ. Có thể ăn chực một bữa cơm liền từ bỏ thể diện để tiết kiệm thêm mấy chục nghìn tiền một bữa ăn. Càng về lâu về dài, ấn tượng của họ trong lòng người khác là hình ảnh một kẻ vô lại, tham lam, nhỏ nhặt, chỉ thích chiếm lợi từ bạn bè, người quen. Mà một khi mọi người đánh mất hết niềm tin với họ rồi, sẽ không còn ai sẵn lòng muốn làm việc với họ nữa. Cả đời họ cũng không thể gặp được quý nhân giúp họ đổi đời, chỉ có thể sống càng lúc càng nghèo. Chỉ vì chút lợi nhỏ trước mắt, liền lấy sinh mệnh ra cá cược và trả giá, người như thế trên đời có ít hay nhiều đây?"
"Đáng lý ra Juru lên đăng ký vào chương trình hội thảo TED Talk." Kairi chép miệng, tay cầm bình tưới cây tưới vào gốc cây hoa cúc đỏ.
"Có câu nói thế này: Giúp ngặt không giúp nghèo! Nếu tiền không đủ xài, thà là xin ứng lương trước hoặc ra ngân hàng vay tiền, chứ đừng kẹt một chút là mở miệng vay tiền bạn bè, đồng nghiệp. Kết quả tệ nhất chính là chấp nhận vay tiền từ các công ty tài chính, hiện nay họ đã cho ra rất nhiều app cho vay tiền rất tiện lợi, với thủ tục đơn giản, giải ngân nhanh chóng. Mượn xong rồi thì cố gắng làm việc để tháng sau còn trả cả tiền mượn và chút tiền lãi cho người ta, nếu không sẽ bị nhân viên chăm sóc khách hàng của họ gọi điện nhắc nhở suốt ngày, sẽ rất phiền. Nhưng thà rằng như vậy, tự tìm lối thoát cho bản thân, còn hơn lúc nào gặp khó cũng hướng người khác mượn tiền, sẽ chỉ khiến họ thêm coi thường. Bạn nhờ lần đầu, người ta còn có thể vui vẻ chuyển khoản qua. Nhưng cứ nhiều lần như vậy, họ sẽ chỉ nghĩ bạn là kẻ bất tài, vô dụng. Tại sao cả hai đều là người trưởng thành, nhưng người ta sống một mình trong xã hội càng ngày càng phất lên, còn bạn ngay đến cả bản thân cũng nuôi không nổi? Do đó, sống trên đời, đừng để cả thế giới biết đến sự khó khăn của bạn. Hãy giữ nó trong tâm trí và làm việc chăm chỉ trong thầm lặng." Bài livestream của Juru vang lên tiếp tục.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] [Super Sentai] [Cao H] Khu vườn xinh đẹp thế giới đam mỹ Super Sentai
FanfictionMột fic rất rất mới tề tựu đầy đủ những chàng trai xinh đẹp khắp địa cầu làng Super Sentai của Nhật Bản. *Lưu ý: Hầu hết các nhân vật (trừ những nhân vật chính chủ tự sáng tạo ra) đều thuộc quyền sở hữu của các tác giả sở tại, nhưng cốt truyện là củ...