Ngày 18 tháng 7 năm 2020, 12 giờ 50 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 18 tháng 7 năm 2020, 10 giờ 50 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.
"Theo báo Guardian, kết quả nghiên cứu của các nhà khoa học Anh cho thấy: Con người có thể mất khả năng miễn dịch trước COVID-19 giống như việc mất miễn dịch trước bệnh cảm cúm thông thường. Các chuyên gia đã phân tích phản ứng miễn dịch của hơn 90 bệnh nhân COVID-19 và các nhân viên y tế để đánh giá sự thay đổi của kháng thể theo thời gian. Số lượng kháng thể có thể tiêu diệt virus SARS-CoV-2 đạt đỉnh khoảng 3 tuần sau khi bị nhiễm và giảm dần theo thời gian. Các xét nghiệm máu cho thấy: Trong những tuần đầu tiên bị nhiễm virus SARS-CoV-2, có 60% người tham gia có phản ứng mạnh với virus. Tuy nhiên sau 3 tháng, chỉ còn khoảng 16,7% số này duy trì các kháng thể COVID-19 ở mức cao. Sau 90 ngày, một số bệnh nhân thậm chí không còn đủ lượng kháng thể COVID-19 trong máu để có thể đo được. Bà Katie Doores, trưởng nhóm nghiên cứu trên, cho biết: Số lượng kháng thể COVID-19 giảm theo thời gian có nghĩa là chỉ tiêm vaccine một lần là không đủ để ngăn ngừa virus. Một số chuyên gia khác cho rằng phát hiện của nhóm nghiên cứu cho thấy áp dụng miễn dịch cộng đồng đối với dịch COVID-19 là điều sai lầm. Cũng theo Guardian, kết quả thử nghiệm ban đầu của Đại học Oxford cho thấy loại vaccine mà họ đang phát triển tạo ra lượng kháng thể ít hơn so với lượng kháng thể được tạo ra khi một người nhiễm SARS-CoV-2." Báo đài quốc tế ở Anh Quốc đưa tin.
"Trời ơi là trời..." Juru đọc tin xong mà toàn thân trắng bệch như con ma.
Nhìn lại thời gian trên điện thoại, đầu óc cậu hồi niệm về thời xa xưa lúc còn mới bùng phát dịch Covid-19, tức là khoảng tháng 12 năm 2019 trở lại. Nghĩ về cảnh tượng phải ở nhà cách ly như hồi tháng 3 năm 2020, kiểu đó cậu chỉ có nước vái trời khấn phật cầu chúa cho cậu ra ngoài đường đột quỵ ngã lăn ra chết quách đi cho xong.
Kiểu này đại dịch mà bùng lên một phát ác liệt hơn nữa là mình chỉ có bốc đất mà ăn. Hu hu hu hu hu!!!!
Oa oa oa oa oa!!!!!
Nội tâm Juru như đang gào thét trong vô vọng. Chẳng thà đừng bấm link bài báo bi quan kia thì cậu còn có thể ăn no ngủ kỹ.
Đang mải thả hồn theo những dòng suy nghĩ, Juru nghe có tiếng Tametomo gọi: "Em ơi, anh nấu lẩu ngon lắm, em xuống ăn nha em."
Nghe xong bụng Juru sôi lên.
"Em xuống nè." Juru đi xuống dưới bếp.
Nhìn Tametomo đang nấu nồi lẩu siêu to khổng lồ, đôi mắt Juru sáng rực nhu hai cái đèn pha ô tô. Cậu không tin là Tametomo cần cậu đến ăn đồ ăn tự tay anh nấu, và cậu cũng không biết rằng mình cũng đang cần được lấp đầy chiếc bụng đói sau buổi sáng đi livestream vừa thuyết giáo đạo lý vừa khoe body mỏng manh của mình.
"Lẩu này là lẩu chanko nha em." Tametomo liến thoắng.
"Anh vẫn chưa cắm mặt vào game sao?" Juru hỏi nhưng không nói ra.
Thay vào đó, cậu nói: "Ôi chao, quý hoá quá."
"Thương thương nè." Tametomo ôm Juru rất chặt.
Nếu nhắc đến môn đô vật sumo thì chắc hẳn rằng ai trong chúng ta cũng nghĩ ngay đến Nhật Bản. Bởi đây không chỉ là môn thể thao đặc trưng mà còn được xem là biểu tượng văn hóa tinh thần của người Nhật. Mặc dù biết nhiều về sumo, nhưng có lẽ nhiều người chưa biết rằng, ở Nhật Bản còn có một món ăn chuyên dành cho các đô vật được gọi tên là Chanko Nabe (lẩu sumo). Chanko Nabe tương tự như các loại lẩu khác ở Nhật Bản, nhưng do món ăn này chuyên dùng cho đô vật nên được cân nhắc rất kỹ về thành phần nguyên liệu cũng như giá trị dinh dưỡng của món ăn. Đó là lý do vì sao trong quan niệm của nhiều người thì Chanko Nabe là món ăn tốt cho sức khỏe và cũng chính từ lý do đó mà món lẩu này rất được ưa chuộng tại Nhật Bản.
"Ơ hay, anh nấu cho một mình em thôi sao?" Juru tròn mắt.
Tametomo thò tay ra sau lưng Juru bóp mông cậu mấy cái rồi thì thầm bảo: "Đừng khoe với thiên hạ về món quà này nhé."
Juru hiểu được ý của anh là một câu nói nước đôi. Anh vừa khen cậu có vóc dáng thon thả, nhưng vừa chê cậu đừng khoe thân quá đáng trên mạng vì sợ cậu bị người lạ bắt nạt trên mạng. Một hũ đường mật ngọt cực mạnh dội lên đầu Juru không một chút thương hoa tiếc ngọc, cậu ăn no thính từ Tametomo trước khi kịp húp nước lẩu anh nấu.
Ngày 18 tháng 7 năm 2020, 12 giờ 50 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 18 tháng 7 năm 2020, 10 giờ 50 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.
Bài báo từ đài Guardian của Anh Quốc đã tới tai Kairi. Nhưng lúc này cậu đang chiến game với Keiichiro, mà không ai cầm điện thoại hay máy tính.
"Tinh tẫn nhân vong đó em, em chơi từ 9 sáng tới giờ không mệt à?" Keiichiro nói với Kairi.
Kairi vẫn thở dốc liên tục, thân dưới nhún nhảy liên tục trên mình Keiichiro, tiểu Kairi cứ nảy lên nảy xuống không ngừng trước mặt anh. Cậu làm anh sợ tái mặt.
"Rồi, xong chưa? Anh đuối lắm rồi em ơi." Keiichiro hơi nóng vội.
Kairi vẫn nhún liên tục, đầu tóc cậu bù xù đến khó coi. Biết vậy, Keiichiro đè cậu nằm sấp xuống giường và nện cậu bằng hết sức lực của mình, nện cậu xong cũng là lúc cậu mệt mỏi và anh sắp xỉu. Tinh tẫn nhân vong là có thật, hai chàng trai mệt muốn nhập viện.
"Tối nay nghỉ mệt nhé." Keiichiro nhắc nhở Kairi.
"Vâng, chồng ạ." Kairi cúi mặt thở dài.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] [Super Sentai] [Cao H] Khu vườn xinh đẹp thế giới đam mỹ Super Sentai
FanfictionMột fic rất rất mới tề tựu đầy đủ những chàng trai xinh đẹp khắp địa cầu làng Super Sentai của Nhật Bản. *Lưu ý: Hầu hết các nhân vật (trừ những nhân vật chính chủ tự sáng tạo ra) đều thuộc quyền sở hữu của các tác giả sở tại, nhưng cốt truyện là củ...