Chương 83: Gặp nhau khó (1)

2.5K 181 21
                                    

[Một ngày nào đó, Ngao Mộ Thiên nghe xong lời ra tiếng vào có chút thương tâm, vì sao a vì sao, vì sao tiểu thụ nhà người ta lấy cái chết cũng muốn phản công, vì sao Tiểu Nhiên nhà hắn ngay cả cái ý niệm này trong đầu cũng không có, chẳng lẽ hoa cúc của hắn đối với Tiểu Nhiên không có lực hấp dẫn sao? Chẳng lẽ Tiểu Nhiên chưa bao giờ muốn hắn sao? Nhìn cơ bụng hoàn mỹ trong gương, thân thể tinh tráng, Ngao Mộ Thiên như thế nào cũng vô pháp tiếp nhận sự thật Tiểu Nhiên không muốn ôm hắn, vì vậy...

"Tiểu Nhiên, em chẳng lẽ không muốn ở phía trên sao?" Ngao Mộ Thiên ai oán nhìn Dịch Nhiên.

"Ách..." Dịch Nhiên quái dị nhìn Ngao Mộ Thiên, xác định đối phương không phải đang nói đùa, trầm mặc, mày nhăn lại, ánh mắt bắt đầu dao động ...

Khi Ngao Mộ Thiên chịu không nổi không khí quái dị này, tính toán thu hồi lời nói.

"Được." Dịch Nhiên một lời đáp ứng.

"..." Bị một lời đáp ứng, Ngao Mộ Thiên ngược lại bị dọa, bắt đầu lo lắng rốt cục đối phương quan tâm cúc hoa của hắn mà quấn quýt.

Buổi tối, vừa thấy trăng tròn nhô lên cao, trong phòng một mảnh hôn ám.

Sớm đem mình từ trong ra ngoài rửa sạch sẽ trắng trắng mềm mềm thoát hết quần áo, Ngao Mộ Thiên nằm ở trên giường nhìn Dịch Nhiên phí thời gian mặc quần áo chỉnh tề.

"Tiểu Nhiên, tới." Ngao Mộ Thiên cũng không đợi được, chờ đợi thêm nữa hắn sẽ bị cảm, nhưng Dịch Nhiên vẫn còn do dự, có lầm hay không, hắn đã chủ động như vậy, Tiểu Nhiên còn do dự cái gì, chẳng lẽ hoa cúc của hắn không làm Tiểu Nhiên dậy nổi tính thú sao? Nhìn mình mỗi ngày đều có rèn luyện thân thể, Ngao Mộ Thiên đau buồn thúc dục.

Bị kéo lên giường, Dịch Nhiên rốt cục hạ quyết tâm, nhắm mắt lại rồi mở ra, trong mắt vạn phần ngưng trọng, nghìn đạo tinh mang, một mảnh triệt để, "Anh nhắm mắt lại."

Ngao Mộ Thiên ngoan ngoãn nhắm mắt lại, vì sợ Dịch Nhiên phiền toái, hắn còn đặc biệt mở chân ra.

Dịch Nhiên cởi y phục của mình, sau đó...

Ngao Mộ Thiên đột nhiên mở mắt ra, đau đớn trong tưởng tượng căn bản không có xuất hiện, ngược lại là...

"Tiểu Nhiên, em đang làm cái gì?"

Cố gắng đem thứ của đối phương nhét vào trong cơ thể mình, Dịch Nhiên trừng đối phương, "Không cho mở mắt ra!" Bị cậu biết rõ ai ở bên tai Mộ Thiên nói huyên thuyên, người kia cũng đừng sống!

Sát khí bốn phía, Dịch Nhiên mạnh mẽ ngồi xuống, vô lực ghé vào trên người Ngao Mộ Thiên thở, khuôn mặt đỏ bừng, hô, mặc dù không có đau như lần đầu tiên, tuy đã là lão phu phu, nhưng vẫn là xấu hổ.

Từ từ nhắm hai mắt, Ngao Mộ Thiên cảm thụ được hạ thân được ấm áp bao vây, nhẹ nhàng vuốt ve làn da bóng loáng của Dịch Nhiên, đột nhiên cảm giác mình thật là ngu ngốc, nếu như Tiểu Nhiên không thích mình, sao lại làm như vậy, Tiểu Nhiên, anh thật đúng là ngu ngốc!

Căn bản không biết Ngao Mộ Thiên đang suy nghĩ gì, Dịch Nhiên một cái tát đi qua, "Mộ Thiên, em mệt mỏi, kế tiếp anh động đi."

Một đêm bị lăn qua lăn lại, ngày kế, Dịch Nhiên vừa tỉnh dậy vịn eo lần nữa vào không gian.

Hết tiểu kịch trường.]
——————————————————————————————

Nhìn cũng không nhìn đám thủ hạ tương lai còn đang trên giáo trường tập luyện, Dịch Nhiên trực tiếp xoay mặt đi về phía cửa quân khu, làm đội trưởng, Dịch Nhiên không thể nghi ngờ là không hợp cách, nhưng đội trưởng này vốn cũng không phải là cậu muốn, có thể nhân cơ hội bị đổi cậu còn cảm tạ trời đất.

"Thượng tướng, Dịch thiếu tá tùy ý để Đội 7 và Đội 4 quần ẩu, sau đó đi thư viện, gặp ngài Dạ, hiện tại Dịch thiếu tá đã ra khỏi cửa chính quân khu, theo thuộc hạ dự đoán cậu ta hẳn là về nhà." Từ Vinh mỗi chữ mỗi câu báo cáo một ngày của Dịch Nhiên, vô ý thức nhìn bên ngoài, mới 3 giờ chiều, hắn là lần đầu tiên gặp được một người vừa mới làm đội trưởng về sớm như vậy.

Thẩm thượng tướng khoát khoát tay, "Mặc cậu ta đi, Từ Vinh a, đã lựa chọn người này thì phải tin tưởng cậu ta, về sau chuyện của cậu ta không cần báo cáo."

"Dạ." Từ Vinh kính chào theo nghi thức quân đội.

"Thịt heo, hồ tiêu..." Dịch Nhiên so sánh đồ trên sách với không gina, nói thật, không gian có gì cậu cũng không biết, thường là đụng đến cái gì thì trực tiếp ném trong không gian, mà một đường đến nay cũng chỉ có hai ngày trước mới bắt đầu đem đồ ra bên ngoài, nếu như không phải bên ngoài còn có Ngao Mộ Thiên, phỏng chừng cậu sẽ mỗi ngày gặm bánh bích quy cùng mì tôm.

Trong hộp còn có hai quả trứng gà, ừ, cà chua cũng có, bởi vì cà chua xào trứng gà đơn giản cho nên được Dịch Nhiên liệt vào một trong những món ăn buổi tối.

Mới vừa đi hai bước, lại lui về cầm thêm một quả trứng nữa, súp cà chua trứng gà cũng rất đơn giản.

Dưới phòng bếp, Ngao Mộ Thiên lúc trở lại liền nhìn thấy Dịch Nhiên ở trong phòng bếp bận rộn, từ buổi sáng hôm đó, vẻ mặt nghiêm túc vì hắn chuẩn bị cơm tối, mang theo ấm áp nhàn nhạt.

Nghe phía sau có thanh âm cửa mở, Dịch Nhiên rất nhanh múc một món ăn ra, quay đầu lại, "Đã trở lại."

Mạt Thế Chi Trọng Sinh - Dịch NhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ