Nhiễm Bình Dụ cùng Nhiễm Vân Sinh tránh đi, kỳ thật cũng chỉ là tránh ra một gian cách đó vài tấm bình phong. Nhiễm Nhan liếc qua đó một cái, thấy không có ai ngăn cản, mới đứng dậy theo Tiêu Tụng ra khỏi thính đường, theo đường nhỏ ra nội môn.
Chưa ra khỏi nội môn, Nhiễm Nhan đã thấy hai hộ vệ ở ngoài cửa đang canh giữ thứ gì đó, chờ đến gần, Nhiễm Nhan mới kinh ngạc thấy nằm trên mặt đất vậy mà là một khúc cây khô!
"Cây này tên gọi là kiến huyết phong hầu, nghe tên thì biết so với rượu độc còn muốn dữ dội hơn mấy lần." Tiêu Tụng nói.
Nhiễm Nhan đã nghe về loại cây này, nhưng đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, chỉ là nàng không rõ, "Ngươi tặng cho ta cái này làm gì?"
Tiêu Tụng ngẩn ra một chút, mới nói: "Ta nghe Thập Lang nói, ngươi thích tự mình phối dược, ta liền đem nó lại cho ngươi nhìn một cái, xem có dùng được không."
Kỳ thật, tình huống thực tế là như vầy, Lưu Thanh Tùng nói, lúc biểu đạt tình ý với nương tử thì nên hái hoa tươi bó thành bó, tặng cho nương tử, có thể giúp đẩy mạnh xác xuất thành công của chuyện tỏ tình. Đường triều lại không có kiểu này, mà Tiêu Tụng còn cho rằng Lưu Thanh Tùng vốn không đáng tin cậy, hơn nữa mấy cái bông đó quá vô dụng, Nhiễm Nhan lại là người thực dụng, cách này chắc là không áp dụng được. Nghĩ tới nghĩ lui, mới nhớ tới đồng liêu đã từng nói hắn mấy năm trước tìm được hạt giống của một loại cây cực độc, trồng thành cây ở thôn trang, đã độc chết rất nhiều gia cầm, cho nên Tiêu Tụng liền phóng đến thôn trang nhà người ta, đào gốc cây này ra.
Nhiễm Nhan nói: "Thật ra có thể thử xem, nhưng đem thứ này trồng ở trong phủ thì quá nguy hiểm đi!"
Đặc biệt đây còn là phủ đệ của người khác.
"Không bằng trồng trong phủ ta, ngươi nếu muốn dùng cũng rất tiện." Tiêu Tụng kiến nghị.
"Được." Nhiễm Nhan không nghi ngờ gì hắn, liền đáp ứng, "Cảm ơn."
Dù cho Nhiễm Nhan đối với món lễ vật độc đáo này cũng không tỏ ra kinh hỉ bao nhiêu, nhưng vẫn vô cùng cảm kích hắn đã dụng tâm.
Tiêu Tụng cẩn thận nhìn hàng mi dài rậm của nàng, cảm thấy mỏi mệt mấy ngày qua đã trở thành hư không, tâm cũng trở nên mềm mại, đây là một cảm giác vô cùng thoải mái an nhiên.
Nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Nhiễm Nhan, cảm thấy nương tử này thời thời khắc khắc chỉ mang một vẻ mặt, bộ dáng chỉ có nghiêm túc và nghiêm túc, cùng người khác rất bất đồng. Lúc ấy hắn đang lùng bắt Tô Phục, vì nàng che chở Tô Phục hai lần, hắn mới bắt đầu tiếp cận nàng, mỗi lần nhìn thấy nàng xụ mặt, đều nhịn không được muốn trêu chọc một chút, mà phản ứng của nàng lần nào cũng rất ngộ nghĩnh, không hơn. Nhưng từ sau khi quay lại Trường An, vì kéo Lưu Phẩm Nhượng vào trận doanh, cho nên lúc nào hắn cũng chú ý đến tình hình Tô Châu, mỗi khi có tin tức nào mang bóng dáng của nàng truyền đến, tinh thần hắn đều vô thức rung lên.
Trong lòng Tiêu Tụng thở dài, từ khi nào, hắn đã hãm sâu...
"A Nhan, ta muốn..." Tiêu Tụng vươn tay, nửa câu sau còn chưa kịp nói, liền bị một thanh âm chát chúa vang dội cắt ngang.
![](https://img.wattpad.com/cover/226148493-288-k72643.jpg)
YOU ARE READING
Đại Đường Nữ Pháp Y - Tụ Đường - Part 2
Mystery / Thriller[HOÀN] Bản Edit - Có review nhẹ từ đầu cho những ai muốn nhảy hố hay đi đi vòng nha, enjoy! Part 1: chap 1 - chap 198 Part 2: chap 199 - chap 397 Part 3: chap 398 - Happy Ending (Hố bắt đầu đào từ đầu tháng Tư, 2020, hơi sâu nên đào sớm đào cật lực...