Trước khi phẫu thuật, Nhiễm Nhan kiểm tra toàn bộ cái rương lớn bình thường vẫn không rời thân của Lưu Thanh Tùng.
"Nhiễm Nhan, đây là chỉ ruột dê, ta tự chế." Lưu Thanh Tùng thật cẩn thận lấy ra một cái hộp dài bằng kim loại từ một thùng lạnh làm bằng gỗ, lại từ bên trong lấy ra một món đồ được gói kỹ lại bằng khăn lụa. Chỉ bằng ruột dê chỉ có hai sợi, thứ này mảnh như sợi tóc, lại rất khô cứng, như cành khô, nhưng Nhiễm Nhan biết đây là thứ cực kỳ tốt, là loại chỉ có thể được cơ thể người hấp thụ, thích hợp dùng để khâu lại những chỗ không thể cắt chỉ như mạch máu, cần phải được bảo tồn thường xuyên dưới nhiệt độ thấp, nếu không rất dễ bị biến chất.
Trong rương còn có các loại thuốc trị thương Lưu Thanh Tùng tự pha chế, nước thuốc tiêu độc, cùng với bộ đao phẫu thuật hầu như đầy đủ, thậm chí còn có kính lúp!
Hốc mắt Nhiễm Nhan hơi ướt, tại đây một khắc nàng mới cảm thấy sự tồn tại của Lưu Thanh Tùng thập phần cần thiết. Có người nhàm nhán như Lưu Thanh Tùng này đi chế những món đồ "nhàm chán" đó, Nhiễm Nhan mới có thêm vài phần tin tưởng.
Mặc dù có mấy thứ này, Lưu Thanh Tùng cũng cảm thấy giải phẫu có xác xuất thành công rất hữu hạn, Tang Thần bị thương như vậy, dù ở trong phòng giải phẫu có thiết bị hoàn thiện, cũng không phải là một ca mổ đơn giản, ở dưới hoàn cảnh như vậy, đối với bác sĩ mổ chính, là khiêu chiến vô tận, bốn phần dựa vào thực lực, sáu phần dựa vào vận khí.
Tuy là nghĩ như thế, nhưng hành động của Lưu Thanh Tùng lại không có chút ẩu tả nào mà còn tích cực phối hợp. Hắn đem chỉ ruột dê thả vào nước muối ngâm cho mềm, sau đó quay lại làm trợ thủ cho Nhiễm Nhan.
Vì ở ngoài trời, điều kiện chiếu sáng lại vô cùng kém, chỉ có thể đốt lên hết tất cả các cây đuốc, để quan binh đứng bốn phía nhà cỏ giơ lên.
Rửa sạch sẽ bên trong nhà cỏ, hai quan binh đỡ Tang Thần, Nhiễm Nhan đã đem quần áo trên người hắn cắt ra, lộ ra nửa người trên trần trụi, từng chút một mà kéo mũi tên ra.
Vừa mới bắt đầu, mỗi một cử động, Tang Thần liền đau đến kêu lên một tiếng, nhưng không đến nửa khắc, đã không nghe thấy tiếng hắn nữa.
Nhiễm Nhan nhìn lượng máu chảy ra quá lớn, thanh âm phát khẩn, "Lưu Thanh Tùng, ngươi có thể thử ra nhóm máu không?"
"Có thể." Lưu Thanh Tùng lập tức nói, hắn đến Đại Đường này mười mấy năm, một chuyện lớn đều không làm nổi, ngược lại lại làm ra một đống phát minh rất không đáng tin cậy, mà trích xuất huyết thanh là chuyện thành công hiếm thấy trong số đó. Bởi vì trong tình huống bình thường, tự nhiên lắng đọng máu lại cũng có thể trích xuất được huyết thanh.
Bất quá, tác dụng quan trọng nhất của việc trích ra huyết thanh là tìm nhóm máu, trong tình huống không có Tây y, người ta muốn biết nhóm máu của mình để làm cái gì? Cho nên kỹ thuật này, cũng chỉ có thể để Lưu Thanh Tùng ngẫu nhiên đi làm xiếc để lừa mấy tiểu nương tử.
"Có huyết thanh?" Nhiễm Nhan vẫn luôn chuyên chú vào miệng vết thương, thanh âm dò hỏi mang chút vui mừng.
Huyết thanh nếu được bảo tồn trong điều kiện tốt, bất quá cũng chỉ được một tuần, trong điều kiện bình thường chỉ cần năm sáu tiếng đồng hồ là bốc mùi, nếu hiện tại có huyết thanh, khẳng định là ý trời muốn Tang Thần sống.
YOU ARE READING
Đại Đường Nữ Pháp Y - Tụ Đường - Part 2
Mystery / Thriller[HOÀN] Bản Edit - Có review nhẹ từ đầu cho những ai muốn nhảy hố hay đi đi vòng nha, enjoy! Part 1: chap 1 - chap 198 Part 2: chap 199 - chap 397 Part 3: chap 398 - Happy Ending (Hố bắt đầu đào từ đầu tháng Tư, 2020, hơi sâu nên đào sớm đào cật lực...