Chap 10 - Rung cảm

2.5K 125 15
                                    

_ Đầu tuần của mọi người thế nào rồi!? _
_ Chap mới của mọi người đây _
_ Vào truyện thôi.! 💕 _

___________________________________________

Sau khi xe Trương Hân rời đi, Hứa Dương quay lại cùng mọi người giải quyết chuyện vừa xảy ra. Nhóm Châu Thi Vũ đang tập hợp xung quanh anh chàng đó. Miên Dương cũng đang đến.

"Tiền bối, anh có biết anh vừa gây ra chuyện gì không!?", Dao Dao nhẹ nhàng hỏi.

"Hành động của anh có thể bị đuổi học đấy.!", Chu Chu lạnh lùng nói.

Anh ta không nói gì chỉ bật cười. Một nụ cười tự dằn vặt.

"Thật không biết suy nghĩ.!", Nãi Cái lắc đầu nói.

"Hành động lúc nãy của anh vô cùng nguy hiểm đó.!", Liga nhăn mày khó chịu nói.

"Đúng đó, anh không nghĩ tới hậu quả sao!?", Đan Ny cũng tức giận hỏi.

"Nếu nghĩ tới, tôi đã không hành động ngu xuẩn như vậy.!", Anh ta nói xong thì bật cười.

"Tiền bối Bạch, chuyện gì đã xảy ra với anh vậy!? Anh không còn là vị tiền bối mà tụi em từng kính trọng nữa rồi.", Thi Vũ nhẹ giọng nói.

"Chỉ là diễn thui. Vì em ấy, tôi đã chấp nhận diễn vai vị tiền bối tốt, lịch thiệp trong hơn hai năm qua."

"Vì em ấy, tôi thay đổi mọi thứ, bắt ép cảnh cáo, thậm chí là dùng cả bạo lực để những kẻ dám uy hiếp tôi phải im lặng, nói dối rằng bản thân là một gia tộc lớn, không từ bất cứ thủ đoạn nào để có được em ấy."

"Hèn hạ.!", CK thấp giọng nói.

"CK nói đúng, anh thật hèn hạ, hành động của anh không thể chấp nhận được, tiền bối.!", Viên Nhất Kỳ đồng tình lên tiếng.

"Thật vậy sao!? Các người đã từng yêu ai rồi à!?", Anh ta nhếch miệng lên tiếng châm chọc.

"Đó không phải là yêu.! Hành động của anh chỉ là đang muốn thỏa mãn bản tính chiếm hữu của mình thôi, đừng lấy chữ 'yêu' ra bao biện cho hành động ích kỷ của chính mình nữa. Anh vốn không hề yêu hay thích Miên Dương.", Ngải Giai lớn tiếng nói.

"Chết tiệt, mày dám, mày nói lại lần nữa!? Tao sẽ ... ", Anh ta nổi giận muốn tấn công Ngải Giai.

"Anh muốn thì tôi nói lại cả trăm lần cũng được, nhưng mà tôi cho anh biết, còn có một người, cậu ấy yêu và trân trọng Miên Dương hơn cả anh.", Ngải Giai ánh mắt kiên định, tiến lại nắm cổ áo anh ta lên, hét lớn.

Anh ta im bật, cuối đầu. Dáng vẻ nóng nảy như muốn giết người vừa rồi hoàn toàn biến mất. Ngải Giai buông cổ áo ra, anh ta vô lực ngã xuống.

"Mang theo chất nguy hại và đồ vật sắc nhọn mang tính nguy hiểm vào trường, gây náo loạn và làm học sinh khác bị thương. Bạch Cự Vỹ, anh nên tìm cách giải thích với thầy hiệu trưởng.", Hứa Dương Ngọc Trác tiến tới lạnh lùng nói, cùng tờ biên bản trên tay.

Anh ta không dám ngước lên nhìn Hứa Dương. Có lẽ CK và Ngải Giai nói đúng, anh không hề yêu cô, đó chỉ là bản năng muốn chinh phục của bất cứ người con trai nào mà thui, nhưng anh cứ ngỡ là yêu, và giờ thì anh đã làm gì đây.

[Thi Tình Họa Dịch] 'Đứa con của quỷ'Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ