Chương 40: Thử Thách Cuối Cùng 2

62 4 0
                                    

Hai tuần trước, đêm trước ngày dự tiệc.

Trương Hiên đóng lại cuốn sách đang đọc dang dở, vươn tay nâng tách trà ấm đưa lên trên miệng uống một ngụm chữa cháy cho cổ họng khát khô. Lúc ngẩng đầu uống trà cậu liền nở nụ cười nhẹ khi thấy nam nhân phía trước vẫn đang chăm chú làm việc trên máy tính, đôi mày cau chặt lại trông rất nghiêm túc.

Trương Hiên nhẹ cất giọng nói, nghiêng đầu qua nhìn toàn cảnh khu sân vườn và những biệt thự kế bên, hít sâu một hơi tận hưởng không khí trong lành cùng làn gió mát lạnh thổi nhẹ nhàng của mùa thu.

"Hôm nay có nhã hứng uống trà ở ban công, trà thì nguội lạnh còn ai đó thì ai đó lại vẫn đang làm việc."

Trịnh Chấn nghe thấy người yêu của mình nói liền cười khẩy một cái, đưa tay úp máy tính xuống. Nhẹ tựa lưng vào chiếc ghế tựa êm ái, si mê ngắm nhìn Trương Hiên giữa khí trời mùa thu đẹp đẽ, bầu trời đêm cùng các vì sao càng tô đậm lên nét ôn hoà nho nhã của Trương Hiên, nụ cười lẫn ánh mắt đều khiến anh không thể nào rời mắt được.

"Anh đang làm một chuyện hết sức bí mật."

Trương Hiên nổi lòng tò mò nhìn anh, mặt vẫn không thay đổi trái lại còn cảm thấy rất vui vẻ, cậu rướn người đưa tay nâng tách trà nguội của Trịnh Chấn đổ vào khay đựng trà nguội, cậu vừa cười vừa rót trà nóng cho anh.

"Công việc của anh mỗi ngày đều kể cho em biết, nếu anh không kể sẽ giả vờ kêu người khác kể cho em. Chắc không phải chuyện công việc rồi nhỉ?"

Trịnh Chấn mỉm cười hạ mắt ngắm nhìn bàn tay thon dài của Trương Hiên, anh vươn tay nắm lấy bàn tay ấy rồi cúi đầu hôn lên mu bàn tay, trầm ấm cất giọng.

"Bí mật."

"Rồi rồi, bí mật của anh, đại ma đầu chỉ giỏi mấy cái này thôi."

Bàn tay cậu vì trời thu mà lạnh đi nhưng được bàn tay ấm áp của anh sưởi ấm nên cảm thấy rất dễ chịu, cậu đưa đôi mắt quan sát từng ngũ quan trên gương mặt anh không chừa chỗ nào, buồn cười nghiêng tay nhéo nhẹ cái má mềm mềm của đối phương.

Thật ra Trương Hiên thừa biết bí mật của Trịnh Chấn đang làm gì, khi biết liền cảm thấy hạnh phúc đến độ chỉ muốn ngay lúc đó nhào đến ôm người đàn ông này thật chặt, đã yêu nay còn yêu hơn.

Hôm qua nghe Thẩm Tần Huân nói gần đây Trịnh Chấn làm gì cũng đều chăm chú vào điện thoại, không điện thoại thì là máy tính để tìm kiếm gì đó. Còn đôi khi lúc làm việc sẽ vu vơ hỏi khéo mấy người của Hắc Long Hội đến mức tin đồn ầm ầm cả lên, tai truyền tai, miệng truyền miệng thì sao cậu có thể không biết cho được chứ?

Ai không biết còn tưởng anh ấy làm gì mờ ám.

Nhờ Tiểu Hạo và Tiểu Hắc tối hôm qua chạy lung tung trong biệt thự chơi đùa, lúc rượt đuổi Tiểu Hạo ranh ma chạy ào tới ôm Trịnh Chấn làm anh mải mê nhìn điện thoại mà giật mình làm rớt điện thoại xuống. Lúc đó hai đứa trẻ mới biết bí mật đáng yêu của đại ma đầu đẹp trai này.

Trương Hiên tủm tỉm cười rút tay lại, đẩy ghế đứng dậy đi đến phía sau Trịnh Chấn cúi người xuống, đưa hai tay đưa ra phía trước khoác qua vai anh, úp lồng ngực lên trên lưng anh tựa vào. Cậu cúi đầu hôn lên má của anh rồi mỉm cười vui vẻ, ôn hoà nói.

Luân Hãm【BL / H văn】Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ