[24]

1K 78 18
                                    

Năm nay được nghỉ Tết hẳn hai ngày. Song Ngư dành ngày đầu tiên ở lại nhà để nghỉ ngơi, ngày còn lại mới về thăm ba mẹ, bởi dù sao hai nhà cũng cách nhau có 3km. Sở dĩ Song Ngư không về thăm bố mẹ ngày mùng 1 không phải là vì cô bất hiếu, mà là bởi với người khác mùng 1 là ngày sum họp họ hàng, còn với cô thì đấy là ngày hội thường niên 'dân hỏi bộ trưởng trả lời'. Đến tháng 3 năm nay thôi, Song Ngư sẽ chính thức bước sang tuổi 29, vậy mà cả chục năm nay chẳng đem được cậu trai nào về nhà cả, xuất hiện ở nhà vào đầu xuân năm mới chẳng khác nào tự đào hố chôn mình.

"Vì thế nên chị rủ em về đợt này để qua mắt hai bác chứ gì?"-Kim Ngưu thấu hiểu nỗi khổ của con cháu mỗi dịp Tết về, khúc khích cười đồng cảm.

"Thì trốn được mấy cô mấy thím chứ có trốn được ba mẹ đâu. Kiểu gì về cũng bị ba mẹ hỏi tới tấp thôi"-Song Ngư thở dài, nhớ lại cảnh Tết mấy năm vừa rồi bị ba mẹ hỏi đến thuộc lòng các câu.

"Vậy mà em cứ mong đó là thật chứ!"-Kim Ngưu giả vờ giận dỗi bĩu môi, một phần là chọc cười cô gái đang căng thẳng đến mức nhẩm đi nhẩm lại một đoạn văn để trả lời bố mẹ, một phần lại muốn thăm dò ý tứ của cô.

Song Ngư ngại ngùng cười trừ một cái, để Kim Ngưu rơi vào trầm tư suy ngẫm. Dù sao được người ta mời tới nhà vào ngày lễ Tết, vậy cũng là tín hiệu tốt rồi.

"Chưa lấy được trái tim chị cũng được, em đi lấy lòng hai bác trước. Rồi đến lúc đó chị không muốn thì chúng ta cũng sớm thành thật thôi"-Kim Ngưu ngốc nghếch cười vô tư lự, sảng khoái hít hà làn gió trong lành vào cơn trưa ấm áp.

Nhờ sự hồn nhiên, lạc quan trong hoàn cảnh không mấy lạc quan của Kim Ngưu, tâm hồn Song Ngư cũng được thả lỏng. Song Ngư ở đằng sau đưa tay lên véo vào bụng Kim Ngưu khiến cậu chàng la oai oái, còn không quên trêu chọc: "Em định buôn nội tạng cả nhà chị hay sao hả? Chị báo chú áo xanh bây giờ chứ lại".

Tiếng cười văng vẳng trên dọc đường đi, báo hiệu cho một ngày may mắn. Ấy vậy mà người tính không bằng trời tính. Song Ngư tay xách nách mang giỏ bánh kẹo trái hoa, lạch cạch mở cửa nhà: "Ba ơi, mẹ ơi, con về rồi đây".

"Ngư đấy à con? Hay quá, vừa kịp lúc"-Ba Song Ngư hồ hởi chạy ra mở cửa, nhanh nhảu quay lại tung hứng cùng vợ mình để trêu chọc đứa con lâu ngày mới về-"11 năm rồi, cuối cùng cũng đem bạn trai về rồi đây".

"Ơ, sao ba mẹ biết ạ?"-Song Ngư bất ngờ đẩy cánh cửa còn lại trước mặt Kim Ngưu, tiện tay đặt giỏ quà Tết xuống dưới đất.

Cánh cửa trước mắt Kim Ngưu bật mở, ba mẹ Song Ngư đều ngỡ ngàng dừng mọi hành động. Song Ngư cùng Kim Ngưu đang ở trước cửa chào hỏi gia đình bỗng đứng sững lại khi nhìn vào bàn ăn. Song Ngư đang cầm đôi giày cao gót định cất vào tủ giày, vì kinh ngạc mà làm rơi đôi giày xuống đất, chỉ vào người ngồi ở bàn ăn nhà mình: "Anh, Xử Nữ, tại sao anh lại ở đây?".

Xử Nữ híp mắt mỉm cười, giơ tay lên chào: "Lâu lâu qua thăm hai bác, thấy cô con gái 'rượu' không về nên tôi định ở lại ăn cơm".

"Chị, sao thầy Xử Nữ lại ở đây vậy ạ?"-Kim Ngưu sợ mình làm phiền mọi người, lại càng lo sợ Song Ngư gặp chuyện khó xử, phải ghé sát vào tai cô nàng rồi mới thủ thỉ.

[12CS] Cánh Phượng Đỏ kẹp ở trong thưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ