Chương 3.2: Snoala Y. Windy

128 5 2
                                    

Lúc đó, Aaron, người đang cầm một chiếc đèn dầu đi kiểm tra các phòng và lều. Sau đó, anh ta bước vào sảnh chính của phòng họp lớn. Nơi mà sẽ diễn ra mọi cuộc thảo luận mang tính quyết định của binh đoàn tuần du

"Tôi nghĩ hai cậu phải ngủ rồi chứ, Yuki, Olga?"

"Tôi uống rượu không cồn."

"Tửu lượng tôi thì có uống thêm hai ngày nữa vẫn ổn nhé."

Đó là câu trả lời từ Yuki và Olga. Họ không hề trả lời trực tiếp câu hỏi của Aaron.

"Muốn điều tra về Snoala Y.Windy sao?"

"Không, tôi chỉ tính—."

"Thôi, khỏi thật giả. Đi theo tôi."

Nói xong, Aaron quyết định quay lưng và di chuyển mặc kệ hai người kia có theo hay không. Và cả Yuki hay Olga, dù chẳng bàn bạc hay ra hiệu điều gì. Nhưng vì tính chất công việc cũ của cả hai tuy khác nhau, nhưng tình báo cũng là một chiến lược quan trọng. Nên họ đều tiến đến thư viện vào đúng thời điểm nửa đêm này và vô tình bắt gặp nhau rồi bị Aaron phát hiện ở ngay giữa sảnh họp.

Sau đó, sau khi đi hết dãy hành lang, rồi quẹo trái. Cả ba đã có mặt ở trước cửa thư viện. Sau đó, Aaron mở cửa. Hiện trước mắt Yuki và Olga


—Áp lực kinh hồn!

Như thế vừa chứng kiến ác mộng, cả Yuki và Olga đều vô thức lùi lại và thủ thế

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Như thế vừa chứng kiến ác mộng, cả Yuki và Olga đều vô thức lùi lại và thủ thế. Hình ảnh người thiếu nữ trước mặt, quá điên rồ. Đôi mắt đỏ vô hồn, khuôn mặt chẳng lấy một cảm xúc. Chỉ với việc quay đầu lại, hai người đã nhận ra cô gái này không hề tầm thường.

"Gặp ai cô cũng nhìn họ với cặp mắt đó à, Snoala Y.Windy?"

"Tôi chỉ [nhìn]."

Một câu trả lời đơn giản, thậm chí nhìn qua là biết cô đang thật lòng. Có vẻ thứ áp lực đó, thật sự không phải do cô cố ý.

"Đọc được bao nhiêu rồi?"

"Đủ nhiều để hiểu rõ thế giới này."

Cô trả lời đơn giản rồi tiếp tục nhìn vào quyển sách mình đang đọc. Và khi Aaron giơ cây đèn lên cao hơn, thì ở kia là gần cả chục chồng sách đang chất chồng lên nhau.

"Ờ, thế mai nhớ dọn gọn vào. Rồi trải chuốt cẩn thận để tôi còn giới thiệu cô với cả đoàn nữa."

"Chẳng phải tôi nói anh không nên làm thế sao, Aaron?"

Tiếng hát của những hành trìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ