Chương 8: Truyền thừa

116 5 6
                                    

Sau một thời gian nghỉ ngơi của đoàn tuần du phương Bắc. Mùa xuân đã tới với sự tĩnh mịch kì lạ. Không có tiếng chim hót hay trăm hoa đua nở. Trong khu rừng này, mọi thứ đều bình thường đến chẳng có gì bất thường. Có chăng thì không khí se se lạnh những ngày cuối đông vẫn chưa dứt hẳn. Nhưng thời gian này, các thành viên của đoàn tuần du đã có những rất ngủ sâu hơn rất nhiều. Vì tại thời điểm mùa đông năm ngoái, họ đã phải chiến đấu không ngừng nghỉ. Những bữa ăn ảm đạm dù đủ dinh dưỡng, những nơi họ ngủ đa số cũng ẩm ướt và ở trên mặt đất thô cứng

Giờ về đồn trú, với chăn ấm đệm êm. Thật sự với bọn họ chính là phần thường tuyệt vời để chuẩn bị tiếp cho những nhiệm vụ tiếp theo. Nhưng giữa sự im lặng đó. Lại đang có những tiếng gậy guộc va chạm đầy chát chúa

"Cô Rina, với vũ khí là trượng thì cố gắng phải quan sát để giữ khoảng cách với đối phương. Olga, cậu là kiếm sĩ. Lao đến để đảm bảo tôi không thể lại gần Rina."

"Rõ!"

Ba người đang ở đây là Snoala, Olga và Rina. Snoala đang huấn luyện cho hai người. Vì suy cho cùng, dù chỉ còn một tay, cô vẫn mạnh hơn họ rất nhiều. Có chăng thì trong ba người nhóm Yuki, cô sẽ thua Yuki ở mảng võ thuật, chứ từ kiếm thuật đến sức mạnh, cô đã vượt xa ba người.

Bên kia, giống như Olga với Rina đang được huấn luyện để đối đầu với kẻ thù mạnh mẽ không khoan nhượng. Yuki cũng đang đứng đối mặt với Aaron. Ở trạng thái hiện tại, năng lượng và sức mạnh thuần tuý của anh ta không hơn Yuki là bao. Nhưng với tư cách là đội trưởng của một trong những quân đội có tỉ lệ chiến binh thiện chiến cao ngất ngưởng như đoàn tuần du, thì Aaron chẳng cần sức mạnh lớn hơn để áp đảo kẻ thù

"Về khoảng chiến đấu cá nhân, cậu chẳng có gì để bàn cãi. Giờ chỉ còn phải nhuần nhuyễn hơn nữa."

Aaron với thanh kiếm gỗ thả thõng tay xuống, nói đúng thì, anh ta vừa đâm một phát vào cổ tay Yuki khi cậu ta phản xạ để phòng thủ lại một cú đâm ngang bụng

"Sao anh không có bài học cụ thể nào hơn nhở?"

Yuki khó khăn đứng dậy, vết bầm trên tay đó lại lần nữa biến mất. Với thanh kiếm gỗ, cậu ta lại tiếp tục lao đến

Chát*

Đó là tiếng va chạm đầu tiên. Tiếp đó, Yuki nhảy bật ra sau. Aaron thấy vậy thì chẳng do dự mà tiến thẳng đến trước mặt y. Nhưng với tính toán vô thường, ngay trước cả khi Aaron xuất hiện, y đã vung ngang thanh kiếm về phía trước. Đúng như dự đoán, Aaron đã nhảy lên. Rồi cầm chắc hai tay ở chuôi kiếm. Một cú chém như thể bổ thẳng chiếc rìu ngay giữa không trung khiến mặt đất phía dưới Yuki nứt toác. Nhưng chẳng để thừa một khắc khi Aaron vẫn ở trên không, chân trái y vung lên. Một cước đầy lùi Aaron ra xa cả chục mét.

Aaron lộn người, anh ta cắm thanh kiếm gỗ sâu xuống mặt đất và kéo cơ thể đang phóng với tốc độ kinh khủng của mình ngừng lại. Rốt cuộc, với Yuki, dù không thật sự đề cao khả năng chiến đấu trong cuộc sống ở thế giới cũ. Nhưng để tự hào, thì y sẽ luôn tự hào về võ thuật của mình hơn bất cứ khả năng chiến đấu nào khác. Cú đá kia chính là bằng chứng

Tiếng hát của những hành trìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ